Bài viết trên Instagram ngày 01 tháng 04 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
mấy hôm nay nghe lại Điều vô lý thứ nhất của Nguyên Hà, mình lại nhớ cái lúc giai điệu này vang lên trong Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi (2019), cùng câu chuyện của nhân vật An, xong nhìn từ nhân vật này mình lại nhớ đến Nghĩa.
Nghĩa và mình biết rồi chơi với nhau trong một câu lạc bộ lúc còn sinh viên, hồi ấy với cái sự cao ngạo tuổi trẻ của mình, mà làm cho những năm tháng cứ gặp là lại căng thẳng.
phải đến đoạn sau này, khi rời trường được chừng nửa năm, trong thời gian ấy bản thân cứ nhớ nhớ suy nghĩ linh tinh về thời còn đi học. rồi mình cũng quyết định thôi căng với Nghĩa, bởi dẫu sao thì tuổi trẻ đẹp một phần vì đã gặp rồi làm việc cùng nó, thế mà khi liên lạc lại thì nó lên núi tu mất tiêu.
khi mình cùng Mỹ Anh lên thăm, Nghĩa nói rằng có lẽ lựa chọn trong thời điểm này là phù hợp nhất. bản thân nó từng một lần xuống lại nhưng rồi cảm thấy không khí ngột ngạt quá, chịu không được nên lên lại, giọng điệu trò chuyện lúc ấy cũng khác xưa nhiều lắm. chẳng còn đâu những hoài bão của tuổi trẻ rồi các câu chuyện vĩ mô làm mình lùng bùng lỗ tai, thay vào đó là tu tập mỗi ngày thế nào, khai phá chính mình ra sao xong thức tỉnh ngày nối ngày để làm gì.
Nghĩa của những ngày trước, hoặc rằng sinh lầm thời hoặc tài không đi kịp tầm. bởi rằng mong muốn cải cách của nó, hoặc là trên giấy hoặc nhanh nhạt nhòa lúc triển khai. cho nên khi biết về An trên phim, mình nhìn thấy điểm chung của hai con người này đó là sự cố gắng của bản thân không thể thắng nổi những thử thách. trên phim là sốc thuốc, còn với nó là sốc cuộc sống.
tuy thế, Nghĩa có một chút may mắn hơn, là tiếng gọi thầy mà người khác dùng khi xưng hô, và chuyện cải cách giáo dục hằng mong mỏi nay đang diễn ra với chính bản thân nó.