Hình tượng khiếm khuyết trong văn học
Người đọc đồng cảm với các nhân vật không hoàn hảo Khi một nhà văn tạo ra những sai sót đáng tin cậy của nhân vật, họ mở ra cánh cửa cho xung đột thú vị, tính cách.
· 49 phút đọc.
Người đọc đồng cảm với các nhân vật có liên quan với sự không hoàn hảo. Khi một nhà văn tạo ra những sai sót đáng tin cậy của nhân vật, họ mở ra cánh cửa cho xung đột thú vị, tính cách hấp dẫn và phát triển nhân vật phong phú.
Chuỗi bài viết Làm chủ nghệ thuật viết lách là những hướng dẫn căn bản giúp bạn làm chủ kỹ năng viết lách của bản thân.
Nhân vật không hoàn hảo có nghĩa là gì?
Trong văn học, nhân vật không hoàn hảo là một đặc điểm hay một thói quen xấu của một nhân vật, làm cho họ trở nên thiếu hoàn thiện và có khả năng mắc phải sai lầm. nhân vật không hoàn hảo thường là một yếu tố quan trọng để tạo nên một nhân vật ba chiều, một nhân vật có thể làm cho độc giả cảm thấy thực tế, đồng cảm, và quan tâm. nhân vật không hoàn hảo cũng là một yếu tố quan trọng để tạo nên một cốt truyện hấp dẫn, một cốt truyện có thể làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng. nhân vật không hoàn hảo có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện.
Đôi khi, nhân vật không hoàn hảo là một điểm không hoàn hảo chết người, một đặc điểm ngăn cản một nhân vật trở nên hoàn hảo. Không hoàn hảo chết người này có thể dẫn đến sự sụp đổ của một nhân vật hoặc ít nhất là làm giảm sức mạnh nhân vật của họ và đưa ra một thất bại nổi bật mà họ phải vượt qua. Không hoàn hảo chết người này có thể là một đam mê, một ám ảnh, một nỗi sợ, một tật xấu, một điểm yếu, hoặc một sai lầm. Không hoàn hảo chết người này có thể làm cho nhân vật mất điều khiển, mất phương hướng, mất niềm tin, mất cơ hội, hoặc mất mạng. Không hoàn hảo chết người này có thể làm cho độc giả cảm thấy lo lắng, thất vọng, tức giận, hoặc buồn.
Bất kỳ nhân vật nào cũng có thể có sai sót, bao gồm nhân vật chính, nhân vật phản diện, người yêu thích, người bạn tâm giao, người phụ trách deuteragonist, nhân vật cấp ba hoặc giấy bạc. Những nhân vật này đều có những vai trò, những mục tiêu, những động lực, và những quan hệ khác nhau trong câu chuyện, và đều có thể bị ảnh hưởng bởi những nhân vật không hoàn hảo của họ. Những nhân vật này có thể làm cho câu chuyện trở nên phong phú, đa dạng, và độc đáo hơn. Những nhân vật này cũng có thể tạo ra những tương tác, những xung đột, và những hậu quả thú vị và đáng nhớ trong câu chuyện.
Ví dụ, trong The Lord of the Rings của J.R.R. Tolkien, nhân vật chính là Frodo Baggins, một Hobbit được giao nhiệm vụ phá hủy chiếc nhẫn quyền năng. Nhân vật phản diện là Sauron, một kẻ độc ác muốn chiếm lấy chiếc nhẫn để thống trị thế giới. Người yêu thích là Samwise Gamgee, một Hobbit là bạn thân và người hầu của Frodo. Người bạn tâm giao là Gandalf, một phù thủy là người hướng dẫn và bảo vệ Frodo. Người phụ trách deuteragonist là Aragorn, một người dân tộc Númenor là người thừa kế của ngai vàng Gondor. Nhân vật cấp ba hoặc giấy bạc là Legolas, Gimli, Boromir, Merry, Pippin, Elrond, Galadriel, Saruman, Gollum, và nhiều người khác. Những nhân vật này đều có những nhân vật không hoàn hảo, như sự ham muốn, sự kiêu ngạo, sự sợ hãi, sự ngây thơ, sự tham lam, hoặc sự phản bội, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thử thách và thất bại trong cuộc phiêu lưu của họ.
Tại sao lại cần nhân vật không hoàn hảo?
Nhân vật không hoàn hảo phục vụ nhiều chức năng, đặc biệt là đảm bảo rằng nhân vật có liên quan và tham gia vào xung đột nội tâm trong cấu trúc tác phẩm. Các điểm không hoàn hảo được chế tạo cẩn thận có thể làm như sau:
– Làm cho nhân vật trở nên gần gũi với khán giả của độc giả hoặc người xem. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng phản ánh những điểm yếu, những khuyết điểm, và những thách thức của con người trong thế giới thực, làm cho nhân vật trở nên thực tế và gần gũi hơn. Ví dụ, trong The Catcher in the Rye của J.D. Salinger, nhân vật chính là Holden Caulfield, một cậu bé 16 tuổi bị đuổi học và lang thang ở New York. Holden có nhiều điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự lạc lõng, sự ngạo mạn, sự lừa dối, và sự bất mãn, làm cho anh ta trở nên dễ hiểu với khán giả tuổi teen, những người cũng đang đấu tranh với những vấn đề tương tự.
– Trình bày một trở ngại phải vượt qua trong quá trình của câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật phải đối mặt với những thử thách, những nguy hiểm, và những lựa chọn khó khăn trong cuộc phiêu lưu của họ. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện. Ví dụ, trong The Lord of the Rings của J.R.R. Tolkien, nhân vật chính là Frodo Baggins, một Hobbit được giao nhiệm vụ phá hủy chiếc nhẫn quyền năng. Frodo có nhiều điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự yếu đuối, sự sợ hãi, sự ngây thơ, và sự bị cuốn hút bởi chiếc nhẫn, làm cho anh ta phải đối mặt với những trở ngại, những cám dỗ, và những đối thủ trong hành trình của mình. Frodo cũng phải vượt qua những điểm không hoàn hảo nhân vật của mình, để có thể hoàn thành nhiệm vụ, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
– Tạo ra điểm yếu của nhân vật mà một nhân vật khác trong câu chuyện có thể khai thác. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật trở nên dễ bị tổn thương, dễ bị lợi dụng, hoặc dễ bị đánh bại bởi những nhân vật khác trong câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng tạo ra những xung đột, những căng thẳng, và những mâu thuẫn giữa các nhân vật trong câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng có thể làm cho nhân vật phải thay đổi, cải thiện, hoặc bảo vệ bản thân trước những nhân vật khác trong câu chuyện. Ví dụ, trong Harry Potter của J.K. Rowling, nhân vật chính là Harry Potter, một cậu bé phép thuật là con trai của hai phù thủy bị giết bởi chúa tể hắc ám Voldemort. Harry có một điểm không hoàn hảo nhân vật, đó là vết sẹo trên trán của anh ta, mà anh ta nhận được khi còn bé từ Voldemort. Vết sẹo này là một điểm yếu của Harry, vì nó làm cho anh ta bị nối kết với Voldemort, bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của Voldemort, và bị đe dọa bởi sức mạnh của Voldemort. Harry cũng phải đối mặt với vết sẹo của mình, để có thể chiến đấu với Voldemort, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
– Tạo ra một chướng ngại vật ngăn cản nhân vật giải quyết xung đột ngay lập tức. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật phải vượt qua những khó khăn, những rủi ro, và những sự hy sinh trước khi họ có thể đạt được mục tiêu của họ. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, vì nó làm cho độc giả cảm thấy hồi hộp, tò mò, và mong đợi hơn. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng làm cho câu chuyện trở nên thách thức, vì nó làm cho độc giả cảm thấy ngạc nhiên, bất ngờ, và hài lòng hơn. Ví dụ, trong The Hunger Games của Suzanne Collins, nhân vật chính là Katniss Everdeen, một cô gái 16 tuổi sống trong một xã hội độc tài, nơi mà mỗi năm có một cuộc thi gọi là Đấu trường đói kém, nơi mà 24 thanh thiếu niên phải chiến đấu cho đến chết. Katniss có nhiều điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự cứng nhắc, sự cô độc, sự ngờ vực, và sự không tin vào tình yêu, làm cho cô ấy phải vượt qua những chướng ngại vật, những cám dỗ, và những quyết định trong cuộc thi của mình. Katniss cũng phải vượt qua những điểm không hoàn hảo nhân vật của mình, để có thể sống sót, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
– Đặt ra một vòng cung nhân vật cho phép một nhân vật phát triển và thay đổi. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng có thể làm cho nhân vật trở nên hấp dẫn, vì nó làm cho họ trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Ví dụ, trong Pride and Prejudice của Jane Austen, nhân vật chính là Elizabeth Bennet, một cô gái thông minh và độc lập. Nhân vật phản diện là Lady Catherine de Bourgh, một quý bà giàu có và kiêu ngạo. Người yêu thích là Mr. Darcy, một quý tộc lạnh lùng và cầu toàn. Người bạn tâm giao là Jane Bennet, một cô gái xinh đẹp và hiền lành. Những nhân vật này đều có điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự kiêu ngạo, sự định kiến, sự cứng nhắc, hoặc sự thiếu tự tin, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua những điểm không hoàn hảo nhân vật của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
– Cung cấp những điều kỳ quặc để phân biệt các nhân vật với nhau và khiến họ trở nên đáng nhớ với khán giả. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật có những đặc điểm riêng biệt, có thể làm cho độc giả cảm thấy thích thú, tò mò, và nhớ đến họ. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng phản ánh những tính cách, những sở thích, và những mục đích của nhân vật, làm cho nhân vật trở nên thực tế và gần gũi hơn. Ví dụ, trong The Hitchhiker_s Guide to the Galaxy của Douglas Adams, nhân vật chính là Arthur Dent, một người đàn ông bình thường bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu vũ trụ. Nhân vật phản diện là Vogons, một chủng tộc ngoài hành tinh xấu xí và tàn nhẫn. Người yêu thích là Trillian, một cô gái thông minh và xinh đẹp. Người bạn tâm giao là Ford Prefect, một phóng viên ngoài hành tinh và một người bạn của Arthur. Những nhân vật này đều có những điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự nhàm chán, sự ngu dốt, sự vô tâm, hoặc sự lơ đãng, làm cho họ trở nên kỳ quặc, hài hước, và đáng nhớ với khán giả.
– Nhấn mạnh các chủ đề rộng hơn được khuếch đại thông qua các lỗi nhân vật cụ thể. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật trở nên biểu tượng, có thể làm cho độc giả cảm thấy suy ngẫm, bàn luận, và nhận ra hơn. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng truyền đạt những thông điệp, những ý nghĩa, và những giá trị của câu chuyện, làm cho nhân vật trở nên sâu sắc và có ý nghĩa hơn. Ví dụ, trong The Great Gatsby của F. Scott Fitzgerald, nhân vật chính là Jay Gatsby, một tỷ phú bí ẩn và lãng mạn. Nhân vật phản diện là Tom Buchanan, một quý tộc giàu có và vô lương. Người yêu thích là Daisy Buchanan, một cô gái đẹp và nhẹ nhàng. Người bạn tâm giao là Nick Carraway, một nhà văn giỏi và một người bạn của Gatsby. Những nhân vật này đều có những điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự tham lam, sự ghen tị, sự ngoại tình, hoặc sự thụ động, làm cho họ trở nên biểu tượng cho những chủ đề rộng hơn, như ước mơ Mỹ, thời kỳ hoàng kim, tình yêu và tiền bạc, và sự mất mát và hối tiếc.
– Tạo ra bộ phim hài — từ Homer Simpson đến Michael Scott, những nhân vật hài hước hay nhất đều thiếu sót một cách vô vọng. Những điểm không hoàn hảo nhân vật làm cho nhân vật trở nên buồn cười, vì nó làm cho họ trở nên ngớ ngẩn, vụng về, và ngây thơ. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng tạo ra những tình huống, những đối thoại, và những hành động hài hước, làm cho khán giả cảm thấy vui vẻ, giải trí, và thư giãn. Những điểm không hoàn hảo nhân vật cũng có thể làm cho nhân vật trở nên dễ thương, vì nó làm cho họ trở nên ngây ngô, chân thành, và độc đáo. Ví dụ, trong The Office của Ricky Gervais và Stephen Merchant, nhân vật chính là Michael Scott, một giám đốc văn phòng tự phụ và ngu dốt. Nhân vật phản diện là Dwight Schrute, một nhân viên văn phòng cứng nhắc và kỳ quặc. Người yêu thích là Pam Beesly, một thư ký xinh đẹp và nhút nhát. Người bạn tâm giao là Jim Halpert, một nhân viên văn phòng thông minh và hài hước. Những nhân vật này đều có những điểm không hoàn hảo nhân vật, như sự tự cao tự đại, sự ngây ngô, sự thiếu tự tin, hoặc sự lười biếng, làm cho họ trở nên kỳ quặc, hài hước, và đáng nhớ với khán giả.
Ví dụ về nhân vật không hoàn hảo
Truyện trinh thám kinh dị là một thể loại kinh dị kết hợp với các yếu tố pháp lý, thường xoay quanh một vụ án giết người, một luật sư, một bị cáo, một bản án, hoặc một sự thật bất ngờ. Phim kinh dị pháp lý thu hút độc giả bởi sự căng thẳng, hồi hộp, và khó lường của các tình tiết, cũng như sự thách thức trí tuệ và đạo đức của các nhân vật. Nhân vật là một yếu tố quan trọng để tạo nên một bộ phim kinh dị pháp lý thành công, vì họ là người dẫn dắt câu chuyện, là người gây ra sự quan tâm, đồng cảm, và căng thẳng cho độc giả. Nhân vật cũng là người phản ánh những vấn đề pháp lý, hình sự, và đạo đức mà bộ phim kinh dị pháp lý muốn đề cập.
Trong cuốn tiểu thuyết The Silence of the Lambs của Thomas Harris (và bộ phim chuyển thể tiếp theo của đạo diễn Jonathan Demme), Hannibal Lecter mắc chứng rối loạn nhân cách có thể được gọi là rối loạn nhân cách: Anh ta là một kẻ ăn thịt người và một kẻ khổ dâm. Lecter là một nhân vật phản diện đáng sợ và ghê tởm, một kẻ không có lương tâm, không có cảm xúc, và không có đạo đức. Lecter cũng là một kẻ sát nhân tàn bạo, một kẻ thích chơi trò chơi tâm lý với nạn nhân và đối thủ của mình, và một kẻ có thể giết người mà không chớp mắt. Lecter là một nhân vật có khuyết điểm tính cách nghiêm trọng, một nhân vật mà độc giả khó có thể thương xót hoặc tha thứ.
Tuy nhiên, những sai sót trong tính cách của Lecter phần nào được bù đắp bởi bộ óc thông minh của anh ta, mà anh ta sử dụng để giúp nhân vật chính, Clarice Starling, bắt giữ một kẻ giết người hàng loạt hành hạ Appalachia. Lecter là một nhân vật thông minh và tài năng, một nhà tâm lý học và nhà phẫu thuật xuất sắc, một người có kiến thức rộng và sâu về nhiều lĩnh vực, và một người có khả năng phân tích và suy luận nhanh chóng. Lecter cũng là một nhân vật hợp tác và hữu ích, một người có thể cung cấp những manh mối, những gợi ý, và những lời khuyên cho Starling, một người có thể tạo ra một mối quan hệ đặc biệt và độc đáo với Starling, và một người có thể giúp Starling giải quyết vụ án và cứu sống một nạn nhân. Lecter là một nhân vật có ưu điểm và khả năng, một nhân vật mà độc giả có thể ngưỡng mộ và tò mò.
Lecter là một ví dụ về cách trong tiểu thuyết, ngay cả những nhân vật có khuyết điểm tính cách nghiêm trọng nhất cũng có thể thể hiện một mức độ ba chiều. Lecter không phải là một nhân vật đơn giản, mà là một nhân vật phức tạp và mâu thuẫn. Lecter có thể làm cho độc giả cảm thấy vừa sợ hãi, vừa hứng thú, vừa ghét bỏ, vừa thích thú. Lecter là một nhân vật sống động, thuyết phục, và đáng nhớ. Lecter là một nhân vật ba chiều, một nhân vật có thể làm cho tiểu thuyết trở nên kịch tính, hấp dẫn, và sâu sắc.
12 nhân vật không hoàn hảo phổ biến
Một loạt các nhân vật không hoàn hảo có thể xảy ra là vô biên. Dưới đây là 12 đặc điểm tính cách được thử nghiệm theo thời gian vốn đã tạo ra xung đột:
Cầu toàn
Trong văn học, một người cầu toàn khó tính không bao giờ hài lòng. Họ hiếm khi có thể chấp nhận rằng một dự án đã được hoàn thành, và họ hiếm khi chấp nhận công việc đã hoàn thành của người khác. Cầu toàn là một điểm không hoàn hảo lớn đối với một thám tử, bác sĩ hoặc nhân viên văn phòng.
Cầu toàn là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên quá khắt khe, quá nghiêm ngặt, và quá tự đòi hỏi. Cầu toàn có thể làm cho nhân vật gặp phải những rắc rối, những căng thẳng, và những hậu quả trong cuộc sống. Cầu toàn cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những niềm vui, những sự cân bằng, và những sự hài lòng của mình. Cầu toàn cũng có thể làm cho nhân vật trở nên buồn cười, đáng yêu, hoặc đáng thương.
Cầu toàn là một điểm không hoàn hảo lớn đối với một thám tử, bác sĩ hoặc nhân viên văn phòng, vì nó làm cho họ trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Cầu toàn cũng tạo nên những cốt truyện hấp dẫn, vì nó làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng hơn. Cầu toàn có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện. Cầu toàn cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Cầu toàn cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Sherlock Holmes của Arthur Conan Doyle, nhân vật chính là Sherlock Holmes, một thám tử tài ba và cầu toàn. Nhân vật phản diện là Moriarty, một tội phạm thiên tài và cầu toàn. Người yêu thích là Irene Adler, một nữ ca sĩ và cầu toàn. Người bạn tâm giao là John Watson, một bác sĩ và một người bạn của Sherlock Holmes. Những nhân vật này đều có cầu toàn, như cầu toàn về trí tuệ, cầu toàn về công việc, cầu toàn về danh tiếng, hoặc cầu toàn về tình bạn, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua cầu toàn của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Thái độ biết tất cả
Trong văn học, một người kiêu ngạo, tự cao tự đại đều có khả năng lớn để sụp đổ trên khuôn mặt của họ, cho dù hài hước hay kịch tính. Những câu chuyện trung học thường có một lá biết tất cả cho nhân vật chính. Những nguyên mẫu này hoạt động đặc biệt tốt trong hài kịch, đặc biệt là khi những người biết tất cả bị thiếu trí thông minh rộng hơn.
Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên ngạo mạn, chủ quan, và coi thường người khác. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại có thể làm cho nhân vật gây ra những rắc rối, những xung đột, và những hậu quả trong cuộc sống. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những cơ hội, những mối quan hệ, và những giá trị của mình. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại cũng có thể làm cho nhân vật trở nên buồn cười, đáng yêu, hoặc đáng thương.
Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại đều có khả năng lớn để sụp đổ trên khuôn mặt của họ, vì nó làm cho họ trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại cũng tạo nên những cốt truyện hấp dẫn, vì nó làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng hơn. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Một người kiêu ngạo, tự cao tự đại cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Mean Girls của Tina Fey, nhân vật chính là Cady Heron, một cô gái mới chuyển đến trường trung học. Nhân vật phản diện là Regina George, một cô gái phổ biến và độc ác. Người yêu thích là Aaron Samuels, một cậu bé đẹp trai và thông minh. Người bạn tâm giao là Janis Ian và Damian Leigh, hai người bạn ngoài lề và hài hước của Cady. Những nhân vật này đều có sự kiêu ngạo, tự cao tự đại, như sự kiêu ngạo về ngoại hình, sự kiêu ngạo về trí tuệ, sự kiêu ngạo về địa vị, hoặc sự kiêu ngạo về bản thân, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua sự kiêu ngạo, tự cao tự đại của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Bị ám ảnh bởi quá khứ
Trong văn học, nhiều thủ tục tố tụng của cảnh sát và câu chuyện siêu anh hùng kể về những anh hùng bị ám ảnh bởi quá khứ của họ, chẳng hạn như cha mẹ bị sát hại hoặc nạn nhân mà họ không thể cứu. Không hoàn hảo lớn này đưa ra những trở ngại khi họ làm việc để giải quyết tội phạm — nhưng khi vượt qua những trở ngại, kết thúc có hậu của câu chuyện cảm thấy kiếm được.
Không hoàn hảo về quá khứ là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên đau khổ, tội lỗi, và bất an. Không hoàn hảo về quá khứ có thể làm cho nhân vật gặp phải những ám ảnh, những nỗi sợ, và những nỗi đau trong cuộc sống. Không hoàn hảo về quá khứ cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những niềm vui, những hy vọng, và những giấc mơ của mình. Không hoàn hảo về quá khứ cũng có thể làm cho nhân vật trở nên cô độc, bị ghét bỏ, và bị hành hạ.
Không hoàn hảo về quá khứ tạo nên những nhân vật hấp dẫn, vì nó làm cho họ trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Không hoàn hảo về quá khứ cũng tạo nên những cốt truyện hấp dẫn, vì nó làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng hơn. Không hoàn hảo về quá khứ có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện. Không hoàn hảo về quá khứ cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Không hoàn hảo về quá khứ cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Batman của Bob Kane và Bill Finger, nhân vật chính là Batman, một siêu anh hùng và một tỷ phú. Nhân vật phản diện là Joker, một tên tội phạm điên loạn và một kẻ thù truyền kiếp của Batman. Người yêu thích là Catwoman, một tên trộm và một người bạn đôi khi của Batman. Người bạn tâm giao là Alfred Pennyworth, một người hầu và một người bảo trợ của Batman. Những nhân vật này đều có điểm không hoàn hảo về quá khứ, như điểm không hoàn hảo về cha mẹ bị sát hại, điểm không hoàn hảo về bị tra tấn, điểm không hoàn hảo về bị bỏ rơi, hoặc điểm không hoàn hảo về bị thất vọng, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khổ sở trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua điểm không hoàn hảo về quá khứ của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Lười biếng
Trong văn học, lười biếng là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên thiếu năng lực, thiếu nỗ lực, và thiếu trách nhiệm. Lười biếng có thể làm cho nhân vật gặp phải những rắc rối, những sai lầm, và những hậu quả trong cuộc sống. Lười biếng cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những cơ hội, những mối quan hệ, và những giá trị của mình. Lười biếng cũng có thể làm cho nhân vật trở nên buồn cười, đáng yêu, hoặc đáng thương.
Lười biếng là một điểm không hoàn hảo dẫn đến xung đột rõ ràng, một số trong đó có thể khá buồn cười. Các thám tử và bác sĩ lười biếng lười biếng có thể vui nhộn hoặc là nguồn gốc của xung đột nghiêm trọng, tùy thuộc vào giọng điệu kể chuyện của bạn. Một nhân vật lười biếng ở vị trí quyền lực có thể tạo ra nhiều căng thẳng cho cốt truyện của bạn. Những nhân vật này thường phải đối mặt với những hậu quả, những bài học, và những sự thay đổi trong câu chuyện. Những nhân vật này cũng có thể có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong The Big Lebowski của Joel và Ethan Coen, nhân vật chính là Jeffrey The Dude Lebowski, một người đàn ông lười biếng và thích chơi bóng rổ. Nhân vật phản diện là những kẻ bắt cóc, những kẻ đòi nợ, và những kẻ cạnh tranh. Người yêu thích là Maude Lebowski, một nữ nghệ sĩ và con gái của một triệu phú cùng tên. Người bạn tâm giao là Walter Sobchak, một cựu binh Việt Nam và một người bạn chơi bóng rổ của The Dude. Những nhân vật này đều có lười biếng, như lười biếng về công việc, lười biếng về học tập, lười biếng về tình yêu, hoặc lười biếng về cuộc sống, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua lười biếng của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Điểm yếu thể chất
Trong văn học, một số nhân vật bị điểm yếu về thể chất có thể leo thang thành điểm không hoàn hảo chết người. Xu hướng héo rũ của Superman trước sự hiện diện của kryptonite gân kheo anh ta, trong khi chiến binh vĩ đại Achilles đã bị hoàn tác bởi gót chân huyền thoại của anh ta.
Điểm yếu về thể chất là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên yếu đuối, dễ bị tổn thương, hoặc dễ bị đánh bại. Điểm yếu về thể chất có thể là một bệnh tật, một chấn thương, một dị ứng, một khuyết tật, hoặc một điểm nhạy cảm. Điểm yếu về thể chất có thể làm cho nhân vật gặp phải những nguy hiểm, những rủi ro, và những hậu quả trong cuộc sống. Điểm yếu về thể chất cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những khả năng, những lợi thế, và những giá trị của mình. Điểm yếu về thể chất cũng có thể làm cho nhân vật trở nên buồn cười, đáng yêu, hoặc đáng thương.
Một số nhân vật bị điểm yếu về thể chất có thể leo thang thành điểm không hoàn hảo chết người, một đặc điểm ngăn cản một nhân vật trở nên hoàn hảo. Không hoàn hảo chết người này có thể dẫn đến sự sụp đổ của một nhân vật hoặc ít nhất là làm giảm sức mạnh nhân vật của họ và đưa ra một thất bại nổi bật mà họ phải vượt qua. Không hoàn hảo chết người này có thể làm cho nhân vật trở nên hấp dẫn, khi họ phải đối mặt với những thử thách, những cạm bẫy, và những đối thủ trong cuộc chiến tranh giành sự sống còn. Không hoàn hảo chết người này cũng có thể làm cho nhân vật trở nên ba chiều, khi họ phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Không hoàn hảo chết người này cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Superman của Jerry Siegel và Joe Shuster, nhân vật chính là Superman, một siêu anh hùng có sức mạnh phi thường. Nhân vật phản diện là Lex Luthor, một tên tội phạm thiên tài và một kẻ thù truyền kiếp của Superman. Người yêu thích là Lois Lane, một phóng viên và một người bạn của Superman. Người bạn tâm giao là Jimmy Olsen, một nhiếp ảnh gia và một người bạn của Superman. Những nhân vật này đều có điểm yếu về thể chất, như điểm yếu về kryptonite, điểm yếu về ma thuật, điểm yếu về tia X, hoặc điểm yếu về đạn súng, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua điểm yếu về thể chất của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Lòng tự trọng thấp
Trong văn học, những người về cơ bản không thích bản thân tạo nên những nhân vật hấp dẫn. Sự ghê tởm bản thân của Jesse Pinkman đã dẫn anh ta xuống tất cả các loại con đường nguy hiểm trong Breaking Bad. Ở đầu kia của quang phổ, tác giả trẻ tuổi Judy Bloom trong hành trình viết đã tạo ra các vòng cung nhân vật tuyệt đẹp từ các nhân vật trẻ trung, như Linda Fischer trong Blubber, những người bắt đầu cuộc hành trình của họ với lòng tự trọng thấp.
Sự ghê tởm bản thân là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên tự ti, tự hận, và tự hủy. Sự ghê tởm bản thân có thể làm cho nhân vật gặp phải những rắc rối, những sai lầm, và những hậu quả trong cuộc sống. Sự ghê tởm bản thân cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những cơ hội, những mối quan hệ, và những giá trị của mình. Sự ghê tởm bản thân cũng có thể làm cho nhân vật trở nên cô độc, bị ghét bỏ, và bị hành hạ.
Sự ghê tởm bản thân tạo nên những nhân vật hấp dẫn, vì nó làm cho họ trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Sự ghê tởm bản thân cũng tạo nên những cốt truyện hấp dẫn, vì nó làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng hơn. Sự ghê tởm bản thân có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện. Sự ghê tởm bản thân cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Sự ghê tởm bản thân cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Breaking Bad, Jesse Pinkman là một tay buôn ma túy và một đồng phạm của Walter White, một giáo viên hóa học trở thành một ông trùm ma túy. Jesse Pinkman có một sự ghê tởm bản thân, mà anh ta thể hiện bằng cách sử dụng ma túy, bằng cách tự hạ thấp mình, và bằng cách tự trách mình vì những cái chết và sự đau khổ của người khác. Sự ghê tởm bản thân của Jesse Pinkman dẫn đến sự sụp đổ của anh ta, khi anh ta bị bắt, bị tra tấn, và bị mất người yêu. Sự ghê tởm bản thân của Jesse Pinkman cũng làm cho anh ta trở nên hấp dẫn, khi anh ta có những mối quan hệ, những cảm xúc, và những giá trị của mình. Sự ghê tởm bản thân của Jesse Pinkman cũng làm cho anh ta phải vượt qua sự ghê tởm bản thân của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Tự phụ
Trong văn học, tự phụ là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên kiêu ngạo, tự cao, và coi thường người khác. Tự phụ có thể làm cho nhân vật gây ra những rắc rối, những xung đột, và những thù địch trong cuộc sống. Tự phụ cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những cơ hội, những mối quan hệ, và những giá trị của mình. Tự phụ cũng có thể làm cho nhân vật trở nên cô độc, bị ghét bỏ, và bị hủy hoại.
Tự phụ là sự hoàn tác của nhiều nhân vật trong thế giới thực, và vì vậy nó cũng hoạt động rất đẹp trong tiểu thuyết. Các chính trị gia, nghệ sĩ, người mẫu và vận động viên trong các câu chuyện thường bị xóa bỏ bởi sự phù phiếm khi họ dần dần phát triển danh tiếng xấu. Người bình thường cũng có thể bị phá hủy bởi sự phù phiếm, vì vậy đó là một điểm không hoàn hảo nhân vật phổ biến trong nhiều hình thức hư cấu. Những nhân vật này thường phải đối mặt với những hậu quả, những bài học, và những sự thay đổi trong câu chuyện. Những nhân vật này cũng có thể có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Macbeth của William Shakespeare, nhân vật chính là Macbeth, một tướng lĩnh và một quý tộc của Scotland. Nhân vật phản diện là Lady Macbeth, vợ của Macbeth và một người tham vọng. Người yêu thích là Banquo, một tướng lĩnh và một người bạn của Macbeth. Người bạn tâm giao là Duncan, vua của Scotland và một người bảo trợ của Macbeth. Những nhân vật này đều có tự phụ, như tự phụ về quyền lực, tự phụ về vận mệnh, tự phụ về sự bất khả chiến bại, hoặc tự phụ về sự vô tội, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khổ sở trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua tự phụ của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Ham muốn quyền lực
Trong văn học, khát khao quyền lực không kiềm chế là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên tham lam, độc ác, và ngạo mạn. Khát khao quyền lực không kiềm chế có thể làm cho nhân vật gây ra những tội ác, những bạo lực, và những hại lý cho người khác. Khát khao quyền lực không kiềm chế cũng có thể làm cho nhân vật mất đi những giá trị, những nguyên tắc, và những mối quan hệ của mình. Khát khao quyền lực không kiềm chế cũng có thể làm cho nhân vật trở nên cô độc, bị ghét bỏ, và bị hủy hoại.
Khát khao quyền lực không kiềm chế đã làm mất đi nhiều nhân vật, từ ông Kurtz trong Heart of Darkness của Joseph Conrad đến Frank Underwood trong House of Cards của Beau Willimon. Quyền lực đang say sưa, và những nhân vật tìm kiếm nó vừa là nguồn xung đột dễ hiểu vừa dễ dàng. Những nhân vật này thường phải đối mặt với những thử thách, những cạm bẫy, và những đối thủ trong cuộc chiến tranh giành quyền lực. Những nhân vật này cũng phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Những nhân vật này cũng có thể có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Heart of Darkness, ông Kurtz là một thương nhân ngà voi và một nhà thám hiểm ở châu Phi. Ông Kurtz có một khát khao quyền lực không kiềm chế, mà anh ta thể hiện bằng cách trở thành một vị thần cho những bộ lạc bản địa, bằng cách giết chóc và cướp bóc những người dân địa phương, và bằng cách tham nhũng và lừa dối những người đồng nghiệp của mình. Khát khao quyền lực không kiềm chế của ông Kurtz dẫn đến sự sụp đổ của anh ta, khi anh ta bị bệnh nặng, bị mất uy tín, và bị chết trong tay của nhân vật chính, Marlow. Khát khao quyền lực không kiềm chế của ông Kurtz cũng làm cho anh ta trở nên buồn cười một cách bi thảm, khi anh ta không thể nhận ra sự tàn bạo, sự đáng thương, và sự đáng khinh của mình.
Thiếu trưởng thành
Trong văn học, sự non nớt là một điểm không hoàn hảo nhân vật, một đặc điểm làm cho một nhân vật trở nên thiếu kinh nghiệm, thiếu trưởng thành, hoặc thiếu khôn ngoan. Sự non nớt có thể làm cho nhân vật gặp phải những rắc rối, những sai lầm, và những hậu quả trong cuộc sống. Sự non nớt cũng có thể làm cho nhân vật trở nên dễ bị tổn thương, dễ bị lợi dụng, hoặc dễ bị bỏ rơi. Sự non nớt cũng có thể làm cho nhân vật trở nên buồn cười, đáng yêu, hoặc đáng thương.
Nhiều vòng cung nhân vật bắt đầu với một người trong trạng thái non nớt vô vọng, người sau đó phát triển trong suốt câu chuyện. Sự non nớt cũng có thể biểu hiện như sự thô lỗ, giống như khi một bigmouth đưa ra những nhận xét không khéo léo. Những nhân vật này thường phải đối mặt với những thử thách, những nguy hiểm, và những lựa chọn khó khăn trong cuộc phiêu lưu của họ. Những nhân vật này cũng phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Những nhân vật này cũng có thể có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Harry Potter của J.K. Rowling, nhân vật chính là Harry Potter, một cậu bé phép thuật là con trai của hai phù thủy bị giết bởi chúa tể hắc ám Voldemort. Nhân vật phản diện là Voldemort, một phù thủy độc ác muốn tiêu diệt Harry và thống trị thế giới phép thuật. Người yêu thích là Hermione Granger và Ron Weasley, hai người bạn thân và đồng minh của Harry. Người bạn tâm giao là Albus Dumbledore, một phù thủy giàu kinh nghiệm và mạnh mẽ là hiệu trưởng của trường phù thủy Hogwarts. Những nhân vật này đều có sự non nớt, như sự non nớt về kinh nghiệm, sự non nớt về trưởng thành, sự non nớt về khôn ngoan, hoặc sự non nớt về thô lỗ, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua sự non nớt của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Sợ hãi
Trong văn học, nỗi sợ hãi — có thể là hèn nhát khi đối mặt với nhiệm vụ, nỗi ám ảnh cụ thể về nhện hoặc nỗi sợ hãi phi lý — là một điểm không hoàn hảo nhân vật tuyệt vời tự nhiên thúc đẩy một câu chuyện. Nỗi sợ hãi là một cảm xúc phổ biến và dễ đồng cảm, mà hầu hết mọi người đều có thể hiểu và cảm nhận. Nỗi sợ hãi cũng là một yếu tố tạo nên một nhân vật ba chiều, một nhân vật có thể làm cho độc giả cảm thấy thực tế, quan tâm, và hồi hộp. Nỗi sợ hãi cũng là một yếu tố tạo nên một cốt truyện hấp dẫn, một cốt truyện có thể làm cho độc giả cảm thấy căng thẳng, bất ngờ, và hài lòng.
Phổ biến trong các bộ phim hành động và hài kịch, nỗi sợ hãi có thể là một nguồn gốc, một mục tiêu, một rào cản, hoặc một kết quả cho câu chuyện. Nỗi sợ hãi có thể làm cho nhân vật phải đối mặt với những thử thách, những nguy hiểm, và những lựa chọn khó khăn trong cuộc phiêu lưu của họ. Nỗi sợ hãi cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Nỗi sợ hãi cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong The Lion King của Walt Disney, nhân vật chính là Simba, một chú sư tử con là con trai của vua Mufasa. Nhân vật phản diện là Scar, một chú sư tử là anh trai của Mufasa. Người yêu thích là Nala, một chú sư tử cái là bạn thân của Simba. Người bạn tâm giao là Timon và Pumbaa, một chú lợn và một chú linh dương là người nuôi dưỡng Simba. Những nhân vật này đều có nỗi sợ hãi, như sự sợ hãi trước sự chết, sự sợ hãi trước sự trách nhiệm, sự sợ hãi trước sự đối đầu, hoặc sự sợ hãi trước sự thay đổi, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống. Những nhân vật này cũng phải vượt qua nỗi sợ hãi của mình, để có thể đạt được mục tiêu, giải quyết xung đột, và tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống.
Chủ nghĩa khoái lạc
Trong văn học, một số nhân vật không thể cưỡng lại sự cám dỗ, cho dù điều đó liên quan đến ma túy, thực phẩm bất hợp pháp hay tôn sùng. Đôi khi ham muốn quá mức này là do nghiện ngập - không có gì bí mật khi nhiều nhân vật chính nổi tiếng là người nghiện rượu - và đôi khi đó là do thiếu tự kiềm chế và ý chí nói chung. Đối với một nhân vật như Fyodor Karamazov trong The Brothers Karamazov của Fyodor Dostoyevsky, chủ nghĩa khoái lạc và dâm dục khiến anh ta vừa buồn cười một cách bi thảm vừa nham hiểm một cách tinh tế.
Fyodor Karamazov là một người cha vô trách nhiệm, một người chồng bội bạc, và một người đàn ông tham lam. Anh ta không quan tâm đến ba người con trai của mình, mà chỉ quan tâm đến việc thỏa mãn những ham muốn thấp hèn của mình. Anh ta không ngại dùng tiền, quyền lực, hoặc bạo lực để đạt được mục đích của mình. Anh ta cũng không có bất kỳ đạo đức, lương tâm, hoặc tôn trọng nào đối với người khác, kể cả những người thân yêu nhất. Anh ta là một người sống trong sự ngụy biện, sự ích kỷ, và sự hèn nhát.
Fyodor Karamazov là một nhân vật có điểm không hoàn hảo chết người, một đặc điểm ngăn cản anh ta trở nên hoàn hảo. Không hoàn hảo chết người này dẫn đến sự sụp đổ của anh ta, khi anh ta bị giết bởi một người bạn của mình, Smerdyakov, người cũng là con trai bất hợp pháp của anh ta. Không hoàn hảo chết người này cũng làm giảm sức mạnh nhân vật của anh ta, khi anh ta bị khinh bỉ, ghét bỏ, và coi thường bởi mọi người xung quanh anh ta, kể cả những người con trai của anh ta. Không hoàn hảo chết người này cũng làm cho anh ta trở nên buồn cười một cách bi thảm, khi anh ta không thể nhận ra sự ngu ngốc, sự đáng thương, và sự đáng khinh của mình.
Fyodor Karamazov là một ví dụ về cách trong tiểu thuyết, một số nhân vật không thể cưỡng lại sự cám dỗ, cho dù điều đó liên quan đến ma túy, thực phẩm bất hợp pháp hay tôn sùng. Những nhân vật này làm cho câu chuyện trở nên phức tạp, đa chiều, và sâu sắc hơn. Những nhân vật này cũng làm cho câu chuyện trở nên kịch tính, hấp dẫn, và đáng nhớ hơn. Những nhân vật này cũng làm cho câu chuyện trở nên có ý nghĩa, có mục đích, và có giá trị hơn.
Bề ngoài cộc cằn
Trong văn học, một số nhân vật ban đầu dường như không thể xuyên thủng vì họ lém lỉnh, độc lập, hoặc thậm chí thù địch và dâm dục. Những nhân vật này thường tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ, một sự chú ý, và một sự thách thức cho độc giả. Những nhân vật này cũng thường có một vai trò quan trọng trong câu chuyện, như là nhân vật chính, nhân vật phản diện, người yêu thích, hoặc người bạn tâm giao. Những nhân vật này có thể làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, hài hước, hoặc gây tranh cãi.
Tuy nhiên, những nhân vật này thường chứa một nội thất dễ bị tổn thương bên dưới lớp vỏ thô của họ. Những nhân vật này có thể có một quá khứ, một bí mật, một nỗi đau, một nỗi sợ, hoặc một nỗi hổ thẹn. Những nhân vật này có thể có một sự thiếu tự tin, một sự tự ti, một sự cô đơn, một sự bất an, hoặc một sự tuyệt vọng. Những nhân vật này có thể có một sự khao khát, một sự mong mỏi, một sự yêu thương, một sự thấu hiểu, hoặc một sự tha thứ. Những nhân vật này có thể có một sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân, mà họ cố gắng che giấu, bỏ qua, hoặc đối phó bằng cách trở nên lém lỉnh, độc lập, hoặc thù địch và dâm dục.
Đưa ra sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân có thể là một động lực mạnh mẽ của câu chuyện. Sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân có thể làm cho nhân vật trở nên ba chiều, có thể làm cho độc giả cảm thấy đồng cảm, quan tâm, và thấu hiểu hơn. Sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân cũng có thể tạo ra một mục tiêu, một rào cản, một xung đột, hoặc một hậu quả cho nhân vật. Sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân cũng có thể làm cho nhân vật phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện. Sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân cũng có thể làm cho nhân vật có được một sự giải phóng, một sự trưởng thành, một sự bình an, hoặc một sự hạnh phúc trong câu chuyện.
Ví dụ, trong Pride and Prejudice của Jane Austen, nhân vật chính là Elizabeth Bennet, một cô gái thông minh, tự do, và đanh đá. Nhân vật phản diện là Mr. Darcy, một người đàn ông giàu có, kiêu ngạo, và lạnh lùng. Người yêu thích là Mr. Bingley, một người đàn ông tốt bụng, thân thiện, và hào phóng. Người bạn tâm giao là Jane Bennet, một cô gái xinh đẹp, hiền lành, và nhân hậu. Những nhân vật này đều có những nhân vật không hoàn hảo, như sự kiêu hãnh, sự định kiến, sự nhút nhát, hoặc sự thiếu quyết đoán, làm cho họ trở nên thiếu hoàn hảo và phải đối mặt với những thất bại và nhầm lẫn trong tình yêu. Những nhân vật này cũng đều có những sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân, như sự bị coi thường, sự bị lừa dối, sự bị bỏ rơi, hoặc sự bị áp đặt, làm cho họ trở nên dễ bị tổn thương và cần được yêu thương. Những nhân vật này cũng đều phải trải qua một quá trình phát triển, thay đổi, và học hỏi trong câu chuyện, để có thể vượt qua những nhân vật không hoàn hảo, nhận ra những sự tổn thương và thiếu giá trị bản thân, và tìm thấy những sự yêu thương và hạnh phúc trong cuộc sống.