Bài viết trên Instagram ngày 07 tháng 06 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
mình bắt đầu nhận ra sự hiện diện của mình trên cuộc đời này là có ích, khi được đôi người san sẻ câu chữ mà ghép lại thành từ tri âm, tri kỷ. có lẽ, điều ấy đến từ việc mình kết nối với người khác theo hướng sâu sắc, đi vào tận cùng của cảm xúc, lắng nghe những vấn đề rồi tạo nên cảm giác đủ an toàn cho bạn vẫy vùng tâm tư.
mình xem đó là ân huệ, bởi không phải ai với đủ chân tình cũng có thể tạo nên đôi chữ trọn vẹn trong mắt của người khác. và phần nữa là may mắn, bởi được trân quý nhiều giữa dòng đời đầy hỗn loạn như thế này.
dẫu thế, mình luôn sẵn sàng rời đi khỏi một ai đó. bởi tri âm tri kỷ dù là khái niệm đáng trân quý đến bao nhiêu, thì nó cũng không là bất biến, không là vĩnh cửu mà rồi sẽ sớm lụi tàn theo năm tháng. có thể là khi, bản thân mình không đủ bao dung để chứa chấp nỗi lòng của bạn; hoặc chính mình không còn an toàn để bạn trút hết muộn phiền trong lòng; hoặc cũng có khi, là duyên để gặp và gắn kết với nhau của tụi mình đã đến độ hoai tàn.
và thường thì, mình chọn lý do cuối cùng để diễn giải cho sự đứt đoạn, bởi có những người và những cuộc hẹn, mãi phải sau này nhìn lại mới hay đó là lần cuối tụi mình gặp nhau – dù chẳng có một tín hiệu báo hiệu, hay là lời chào bịn rịn nào được thốt lên trước ấy cả, cứ lẳng lặng mà thành lần cuối. những khi ấy, tất nhiên là buồn lắm chứ, buồn phần vì mất đi sự quan trọng trong mắt người khác, buồn nữa lại lo không biết bạn sẽ bấu vào đâu lúc bất ổn.
nhưng dù là thế, mình vẫn xem ấy là hiển nhiên, là tất yếu của mọi cuộc gặp, dù là khi sâu sắc hay là hời hợt thì cũng đều sẽ có những khi là vậy, bởi cũng là chữ duyên mà thành.
mà khi tạm biệt một ai đó, chấp nhận rằng họ đang, hoặc đã biến mất khỏi thế giới của mình, thì mình vẫn mong sẽ có hai điều đến với họ.
đầu tiên, một ai đủ an toàn và rộng lượng, để ôm trọn bạn vào lòng mà xoa dịu những nỗi đau những khi bạn cần đến. và sau nữa, rồi một lúc nào đó, duyên sẽ tạo nên cảm giác an toàn nơi chính bạn, để người khác dựa vào, thổn thức và tìm kiếm sự bình yên như chìm vào giấc mộng ngon lành.
có được như thế, thì mình cũng an tâm phần nào, cũng vui chút nào cho cả bạn, và những người xung quanh bạn, rồi cả chính mình nữa…