Bài viết trên Instagram ngày 09 tháng 10 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
lớp 3 học tập làm văn, thầy ra đề tả cây cối trong nhà. mình ghi rằng, nhà em có cây mai sống qua đợt lụt 99, sau chuyện ấy ba khắc lên thân cây mai không chết, 99, thầy đọc trước cả lớp rồi khen nức nở. chi tiết về cây mai là mình bịa, nhưng ký ức rộng hơn về đợt lụt ấy là thật, và rất sống động.
ký ức đầu tiên về đợt lụt 99, là mấy món đồ chơi trôi lềnh bềnh ra góc nhà, khi nước ngoài hiên tràn vào dữ dội, ba mẹ phụ nhau kê đồ đạc với chất thóc nếp lên trần nhà.
đêm xuống, ba thắp cây đèn dầu rồi dò sóng đài nghe dự báo thời tiết, tiếng được tiếng mất và mình cũng quên lúc ấy họ nói gì. sáng hôm sau mở mắt ra thì nước vẫn còn, chú hàng xóm sang đưa cho mấy con gà chết, lắc đầu bảo nước vào ngập chuồng, cứu không kịp.
mình với ba bước ra đầu cái khe nước gần nhà, nay đã đủ để gọi thành sông để xem nước chảy xiết đến thế nào. những cọc đường cây diêm thân trắng đầu đỏ chi chít là cả kiểu côn trùng, dường như lúc ấy, sinh tồn không để nước cuốn đi quan trọng hơn là miếng mồi ngon ngay trước mặt.
đến gần trưa, ông nội với ba đi về, đem theo cơ man là tôm cá khi đặt nò ở khúc cửa sông, nào là cá nhỏ, cá bống, cá trê rồi cá thát lát… bấy nhiêu đó với thêm ít cơm trắng, là cũng đủ sống sót qua mấy ngày lội nước giữa nhà.
sau này, ký ức rõ hơn thì mình vẫn nhớ là có vô vàn cơn mưa lớn, bão giông quật ngã cây cối trong vườn với trong rừng. nhưng chưa có thêm lần nào nước tràn vào tận trong nhà, hay thậm chí là ngay ngoài ngõ.
tất nhiên rằng những ký ức ấy thật là đẹp, bởi có vào lúc mình chưa ý thức được sự khác nghiệt của nó. sau này, đi học rồi dần đi xa nhà, xa Huế hơn, những lần mưa gió bão bùng quật ngang Huế như vừa rồi, những lần xả lũ để cứu đập như hiện tại, mình ước chi bản thân được trở lại ngày xưa cũ, để thôi trống trải và đầy bất an như thế này…