Bài viết trên Instagram ngày 10 tháng 10 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
Mỹ Anh bên khung cửa sổ ở Bảo tàng Mỹ thuật, trong khoảng khắc đi cùng mình, vào một buổi chiều có nắng nhẹ vàng ươm.
hành trang mình đem theo lúc vào Sài Gòn thật không có gì nhiều, chỉ đôi mối quan hệ từ lúc còn ở Sư phạm, bởi hiện tại mình thật sự không muốn kết thêm bạn mới. Mỹ Anh vào trước, mình vào sau, anh em chung nhiều thứ để quan tâm, nên cũng chung nhiều chuyện để nói và kể.
từ chuyện trường xưa lớp cũ, những người bạn nay đã biến mất và khó có thể liên lạc lại, đến những người với giọng hát đầy cảm hứng để níu cảm xúc những lúc chơi vơi. và cả những góc ngách thú vị mà mình hay em lỡ có khám phá ra được rồi chia sẻ với nhau.
lần gần nhất, mình với em gặp nhau ở Bảo tàng, sau khi được Trời sáng rồi ta ngủ đi thôi (2019) truyền cảm hứng. hôm ấy nắng chiều đang dần buông xuống và Bảo tàng chưa đóng vội hết cửa như đợt sau vì chưa nứt nẻ, nên những góc những đoạn mình từng thấy trong film nay trở nên đẹp vô cùng, cũng vì thì mà những bức ảnh có được cũng rất có hồn và đầy cảm xúc.
những gì em đang hướng đến là hàm chứa mong muốn mình khó mà có thể chạm đến, (không phải vì chưa thử, mà bởi đó là lối đi tự nhiên, không phải dễ với đứa xã hội như mình). và cũng đôi lần, những gì mình có, lại tiếp thêm cho em chút động lực để em thêm tin vào đã chọn.
đó cũng có thể coi là sự bù trừ khi không phải ai cũng có thể theo đuổi, có trọn mọi điều mình muốn. nhưng suy rộng ra, nó cũng là sự gặp gỡ, thúc đẩy nhau để thêm mạnh mẽ vào con đường đã chọn ở phía trước…