Bài viết trên Instagram ngày 11 tháng 05 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
hôm nay đi ăn ốc với mấy bạn trong văn phòng, đang đà nói chuyện hay hay thì bé đối diện giật bắn lên, giây lát sau có cái que màu đen dài dài đi tới đi lui bên mé gầm bàn, nhìn một chút nữa thì ra ở dưới kia là một bé mèo đang nghễnh đuôi đi loanh quanh tìm đồ ăn tối.
bé em bảo không thích nuôi chó mèo tại sợ nuôi lâu lại có tình cảm, nó đi mất thì mất không biết bao ngày để quên. còn mình thì bảo nhà không có điều kiện để chăm, chỉ có lòng thương mà vuốt ve âu yếm tụi nó. nói xong thì mèo cũng đi vào trong nhà, tụi mình tạm quên để tiếp chuyện dang dở.
đoạn ăn xong thì nhìn sang, chị chủ để một chén nước, mèo đen lúc nãy rủ thêm một đàn mèo 4 con nữa ra uống cùng. mình lân la tới vuốt ve thì 3 mẹ con chạy vào trong góc sợ sệt nhìn ra. con còn lại thì 2 chân trước bám lên thanh ghế rồi trụ hai chân sau xuống nền như trốn, mình đưa tay tới chạm một chút rồi bé em lại nép thật kỹ.
định ngồi kiên nhẫn với nó thì chị chủ bảo, nhà này là mèo hoang đó, hồi trước gặp mèo mẹ là bụng to như thế này (chị cong tay trước bụng minh hoạ). thấy tội quá nên đem về, cho nó đẻ rồi triệt sản.
xong nghe chuyện của cô kể, mình lại nhớ đi khắp thành phố này đâu cũng thấy mèo, không hẳn là ngập tràn. nhưng nơi nào qua cũng thấy lảng vãng, mà đa số là mèo hoang, nay đây mai đó, ai cho gì thì ăn, và cũng chẳng có ai quan tâm để triệt sản giúp cho.
còn với mấy đứa nhỏ mà mình gặp tối nay, thì dẫu như nào tụi nó cũng đang may mắn, bởi đã không phải đi hoang tự kiếm rồi tranh đồ ăn. và cũng có người thật sự thương, thật lòng quan tâm tìm cho nó một mái ấm đủ an toàn, để nó sống tròn một kiếp làm mèo.