Bài viết trên Instagram ngày 22 tháng 04 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
bạn hỏi mình, Festival đẹp lắm phải không, phải nhất định đến chứ nhỉ?mình nói, ừ thì Festival đẹp lắm, nó rất Huế nhưng cũng không phải là Huế, không bao giờ là thứ mình muốn giới thiệu với bạn. Huế đang vào những ngày lung linh nhất, rực rỡ nhất, sôi động nhất nhì mà hiếm dịp nào người ta trải nghiệm được, nhưng thành phố này khiến người ta nhớ, người ta thương không phải vì những điều ấy, giản dị và yên bình mới đi vào đúng tận cùng bản chất của huế, là cái điều làm nên nỗi niềm khi nhắc đến.
bạn à lên, như Đêm hội Phố Cổ phải không, nó rất Hội An nhưng chẳng là Hội An một chút nào, mình gật đầu. cả hai khác nhau ở cách thể hiện, nhưng nó giống nhau ở sự hoành tráng, tập hợp đủ tinh hoa và sắc màu mà phải đi cả một thời gian dài mới khám phá hết, nay chỉ cần dành ra mấy ngày đi rồi trải nghiệm, là thấy hết. mình gọi đấy là sự ăn liền, trải nghiệm ăn liền.
cái ồn ào, náo nhiệt và đầy đủ điện đèn, vô hình trung làm Huế trở nên khác lạ, và thật lạc lõng trong những ngày này. những ai đã và đang sống ở Huế trong thời gian này, hẳn vô cùng mệt mỏi, với đường sá cống rãnh đào lên lấp xuống, những quy hoạch mang tính hiện đại áp lên cả thành phố, chút may mắn cuối cùng mà mình nhìn thấy, là bờ bắc vẫn yên lành.
bạn kể mình, Huế nhìn chán thật nhỉ, nhỏ trong lòng bàn tay, đi tới rồi lui là hết, phố sá đóng cửa sớm, chẳng có khu phức hợp nào tầm cỡ, chẳng có gì là đặc sắc. mình ừ phải, Huế chán lắm, chán vô cùng chán cho những người thích sôi động. và cái sôi động nhất mà Huế từng có, từng đem đến, mà mình từng trải qua, nó chẳng bằng một góc và hơi lỗi với những gì mà hai đầu cầu cả nước đang thở một cách nhẹ nhàng từng ngày…