Bài viết trên Instagram ngày 23 tháng 06 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
hôm mình gửi bạn cuốn Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ (2020) của bác Đặng Hoàng Giang, dặn trước là khá lặng nề và không dễ đọc, ấy thế bạn lại bảo là dễ nhập tâm vào nó.
từ khi cuốn sách ra đến nay, mình cũng tìm, gặp và lắng nghe cách các bạn đọc cuốn sách này. điểm chung giữa mình, và các bạn ấy khi chạm vào cuốn sách, đó là tìm thấy mình ở đâu đó trong từng trang sách. điều này đến từ những vấn đề nội tại trong gia đình, áp lực và kỳ vọng mà người khác áp lên lúc còn thơ bé, hay sự ngắt quãng – đứt gãy khi kết nối giữa các thế hệ. có người thì những điều ấy như cơn gió thoáng qua, nhà nào cũng có và nhà chúng ta cũng vậy. nhưng cũng có những nhà, chuyện ấy như sự ám ảnh, định hình nên tính cách và lối đi, lựa chọn bạn đời hiện tại.
mình nghĩ một cách trần trụi rằng, cha mẹ nào cũng yêu thương con cái mình, cũng như cách đứa con lúc còn thơ bé nào cũng cần cha mẹ. nhưng sự yêu thương của cha mẹ, nếu thể hiện không đúng cách, thì sự nhận lại từ những đứa trẻ là tổn thương, là đau đớn. ấy chính là yêu thương mà chỉ nhân danh nó, để ném vào vào lòng người khác mà thôi…sự yêu thương có phần vụng về đó, có lẽ đến một phần từ việc ta không biết thương như thế nào, phần nữa là bắt chước, làm theo những tình thương đã nhận từ quá khứ. với vế đầu, là thương một cách ngây ngô, để làm đau người khác đầy vô tình. với về sau, đó là sự lặp lại, có thể là vô tận những niềm đau đớn.
sự lệch lạc trong cách nhìn nhận của người lớn, sự đau thương trong cảm nhận của những đứa trẻ, vừa khiến ta chai lỳ lại vừa khiến ta khát vọng được yêu. nó vừa là sự giằng xé vừa là sự mâu thuẫn khi ta nói thương người, và cũng là khi ta chối bỏ đã làm tổn thương người.
nên nhiều lúc, mình không biết phải mở lời như thế nào với người cần phải mở lời, bởi nếu nói ra họ sẽ buồn nhiều lắm, nhưng nếu không nói ra thì họ lại tiếp làm mình trầy xước nhiều lắm. chính vì thế, với mình việc học cách lắng nghe và thấu hiểu chưa bao giờ phải cố gắng, bởi đó là điều cần để thấy cuộc sống này đáng tử tế thế nào…