Bài viết trên Instagram ngày 25 tháng 08 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
qua khung cửa sổ, tia nắng cuối của ngày dần tắt lịm, chiếc bàn trở lại màu của ban đầu. xa hơn chút, mặt trời dần khuất, phủ lớp vàng mờ nhạt lên ngôi nhà đối diện. cũng là lúc ấy, mình dọn đồ rời khỏi quán cafe ở lưng chừng dốc để ra khỏi thành phố. đường về tương đối xa, quanh qua những chân đồi và lối rẽ dẫn dắt trong cẩm nang du lịch Đà Lạt. đoạn đường ấy, thi thoảng có đoàn nhỏ thuận hướng đi, khệ nệ vác theo lều bạt như đêm ấy sẽ là đêm thú vị; cũng thi thoảng, đôi ba chiếc ngược dòng, trở về sau ngày dài khám phá.
không thi thoảng cho lắm trong những tháng ngày ở đó, mình lại vào thành phố một mình, dạo qua ngõ nhỏ đường tắt dọc ngang của đô thị, né xa sự sầm uất và sôi động mà người khác đem đến Đà Lạt. nhưng thật sự, mình không rõ mục đích của những cú rẽ bánh, men đường mà đi ấy. mình cứ đi, đi hoài đi mãi cho đến khi chán chường thì dừng lại.
nhưng trong một hôm nào đó, đang trên con dốc lớn dẫn ra ngoại ô, mình tự nhiên nhìn thấy những nhà kính còn chưa lên đèn vì trời đang sáng. dừng chân để nhìn ngắm, giữa muôn vàn lớp kính đang phủ lên đồi, mình chỉ thấy duy nhất một căn tròn vẹn. căn ấy nép nửa sau tán lá rừng, e ấp bên triền dốc nhỏ, gợi mình nhớ về những căn nhà kính cũ nát, hư hỏng trên con đường dốc dẫn lên đỉnh Bạch Mã. thoáng nhẹ chút, mình như dịch chuyển, quay về đoạn đó, với đôi chân rã rời, vì đi hoài đã mỏi…