Bài viết trên Instagram ngày 01 tháng 05 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
một sớm nọ đi chợ, mẹ mình dừng lại bên vệ đường vì bị thu hút bởi bịch mèo treo lủng lẳng trên cành. mèo đang nhỏ, tiếng kêu yếu mà thảm thương. trong nhà mình, mẹ là người ít thích nuôi mèo nhất, (đúng hơn là ghét), nhưng tình huống lúc ấy, chẳng có gì ngăn mẹ đem về thêm một con nữa…
mèo con lúc ấy đến với nhà mình khác như những mèo trước đó, không phải cai sữa rồi xin về nuôi, không mèo mẹ sinh trong nhà rồi giữ lại, hay một tình huống tử tế nào thường xảy ra khác. nó là một con mèo bị bỏ rơi. có thể vì ai đó không xin nuôi được trong nhà, treo thế cho ai đi ngang mà dễ thấy, dễ cho nó cuộc đời tốt đẹp hơn; hoặc cũng có thể ai ghét bỏ lắm, trừng phạt nó bằng nỗi sợ hãi bằng cách giam cầm lủng lẳng trên cành. dù là gì đi chăng nữa, mình tin rằng ấy là một trải nghiệm tồi tệ của mèo con.
nên, nó ứng xử rất khác những mèo mà nhà mình đã nuôi. nó không chảng choẹ, không kiêu kỳ, chẳng khó gần khó ở. nó quấn người, không sợ ai lạ khi họ tới rồi vuốt ve, ôm nó vào lòng. có phải chăng, nỗi sợ rằng mình (lại) bị bỏ rơi nên nó chẳng muốn từ chối một điều gì, dù thân thiện hay ác ý của người khác, cứ thản thiên và thân thiện đón nhận.
mới gần đây thôi, nó làm ổ rồi ba mèo con xuất hiện, mèo tam thể với mèo giống mẹ đủ cả. khi mấy mèo con cai sữa, người ta tới xin thì bé út nhà mình không chịu, không chịu đến mức mẹ mình phải chạy ngược sang nhà họ để xin đem về. lý lẽ bé đưa ra, là mấy anh chị em nó đang chơi vui với nhau, tách làm chi cho bơ vơ như mẹ nó.
mình không hiểu với lý lẽ của em mình, mèo mẹ sẽ hiểu được bao nhiêu, rồi có cảm nhận được gì từ điều ấy. nhưng mình tin một điều đúng đắn mà một ai đó đã nói khi nhìn vào nhà mình rằng, chó mèo vào nhà mình là hẳn rất may mắn…