Bài viết trên Instagram ngày 15 tháng 07 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
lần đầu tiên biết đến quán cà phê mở xuyên đêm, là cách đây gần ba năm. khi lần đầu tiên đặt chân đến Sài Gòn trong một chương trình tập huấn về nhân quyền. lúc ấy là lần đầu tiên vào, cũng là lần đầu đi xa bằng máy bay.
dịp ấy, mình nhắn hết cho những người quen phương xa mà đang tụ lại ở Sài Gòn, thế mà cũng có hai người là có thể tới, để nói chuyện chút rồi lại xuyên đêm. hôm đó, có Yến chịu ngồi lại, ngồi tô màu rồi kể chuyện, những câu chuyện tầm phào nhạt nhẽo, đến giờ chẳng còn đọng lại là bao.
ở quán, mình vẫn giữ thói quen nhìn ngắm mọi người, ở đây có lẽ không có người vô gia cư, mà chỉ có những con người đang chăm chỉ cày deadline, và những người làm việc mười mấy tiếng một ngày.
còn ngoài đường vẫn vang lại chút tiếng xe cộ, không ồn ào lắm nhưng cũng đủ lay động đêm khuya. mãi sau này mình mới nghe về khái niệm Sài Gòn không ngủ, là một thành phố với những quán ăn đêm, cửa hàng xuyên đêm và những con người của bóng tối.
tới gần sáng thì trời bắt đầu tối dần, tối bởi bóng đèn dần tắt mà mặt trời chưa lên, còn ở bên trong này đã có người bắt đầu gà gật, và có những chiếc ghế dài đã trống chỗ bởi người nằm xuống…