Bài viết trên Instagram ngày 26 tháng 07 năm 2023
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
chị đồng nghiệp cũ người Hà Nội trước làm cùng ở Đà Nẵng nay có công chuyện mà trở lại, được dịp nên hẹn cùng để tâm tình. mình hỏi nay ở mấy hôm chị đi được thêm đâu chưa? chị bảo không hứng thú lắm, chủ yếu gặp vài bạn cũ (như lúc này), đi ăn vài món chị thích, đây như ngôi nhà thứ 2 nên làm có làm gì thì cũng thong thả như đang ở nhà vậy.
nghe vậy mình gật gù bảo, à thế cũng giống lúc em về Huế mà không về quê, cũng gặp gỡ bạn bè cũng đi ăn đồ ngon của Huế, mọi thứ từ tốn thong thả chứ chẳng có gì vội vàng hay muốn khám phá thêm.
xong mình nghĩ về Hà Nội của chị, về khoảng ký ức của mình khi được sống ở đó thời còn sinh viên. mình kể với chị rằng, Hà Nội với em không hẳn là ngôi nhà thứ 2, mà như trạm dừng chân tuổi trẻ, và những điều tốt đẹp nhất của thời điểm ấy là em luôn nhận ở đó. không như những lời thành kiến, ngại va chạm với người Hà Nội của bạn bè xung quanh, thì em luôn được đón tiếp nồng hậu, đối xử tử tế và cưu mang chân thành vô bờ bến những lúc ghé ngang Hà Nội.
nhưng mà, mình nói tiếp, Hà Nội bây giờ với em là một thành phố trống rỗng, bởi những người em từng chơi từng quý ở đó thì giờ họ đã đi mất, đi sang thành phố khác; còn những người ở lại thì chẳng còn hợp để tâm tình như lúc trước. chung quy thì, nếu có trở lại Hà Nội em cũng chẳng biết gặp ai, làm gì và làm sao để bắt gặp sự tử tế trước đó đã từng bắt gặp.
yên lặng nghe rồi chị bảo, từng trải qua vậy nên thay vì chọn yêu những điều luôn thay đổi thì chị chọn yêu những điều bất biến của một thành phố. những điều luôn thay đổi ở đây chính là con người; nên khi chọn yêu thành phố là yêu người, họ thay đổi hay rời đi thì thành phố trở nên trống rỗng là điều đương nhiên. thay vào đó, hãy nghĩ về những khung cảnh em muốn quay lại, những hương vị muốn thêm lần thưởng thức, và cả những trải nghiệm từng rất tuyệt vời trước đó nữa… và yêu chúng, bởi tất cả đều bất biến, luôn ở đó, là linh hồn thật sự của một thành phố.
nói xong chị hỏi, thế nhắc về Hà Nội, ngoài những người bạn ở đó em còn gì để nhớ? mình thoạt im lặng rồi bảo, hỏi bất ngờ quá em chẳng biết ngoài điều ấy ra thì còn lại gì để nhớ. mà nói vậy thôi, chứ mình làm gì còn điều gì để nhớ về Hà Nội ngoài những người bạn ở đó đâu.