Bài viết trên Instagram ngày 04 tháng 03 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
hồi năm ngoái, trước lúc vào Sài Gòn thì mình có viết kể về cô bạn phượt Phật thủ, tóm tắt nhanh là bạn đi dọc miền đất nước và dừng chân ở các ngôi chùa rồi trải nghiệm. mình gặp bạn khi cùng đang ở Huyền Không. sau, mình vào rồi thì có gặp bạn, cũng có lên núi Dinh ở Vũng Tàu để xem bạn sống giữa thiên nhiên là thế nào.
khi những cuộc gặp ấy kết thúc, thì cũng là lúc bạn biến mất. cách bạn rời đi cũng tương đồng với cách một vài bạn rời khỏi tầm mắt của mình, rằng tự nhiên mà đi và không biết khi nào sẽ liên lạc lại được.
bạn đi rồi, mình không quá nặng nề là duyên đã tàn hay bạn giận dỗi chi mình, mà nghĩ nhiều về những điều bạn chia sẻ trong cuộc sống của bạn. những điều ấy, hiện là không còn sống động, bởi nào có thêm điều gì được kể, chúng dần thành ký ức, cũ kỹ và mất đi sự liên kết với bản thân mình.
sự cũ kỹ ấy làm mình tò mò, liệu rằng cuộc sống hiện tại của bạn đang ra sao, có phải bạn đang tập trung để làm tại nên điều chính mình mong muốn, và phải bao lâu nữa mình mới hay câu trả lời là thế nào? và trong thoáng vẩn vơ nào đó, mình lại thích sự gián đoạn kết nối ấy, bởi đơn giản nó tạo nên những điều bất ngờ cho mình lẫn bạn. những cuộc gặp, trò chuyện tiếp đó không vì thế mà nhàm chán, mất đi sự liền lạc vì biết bao nhiêu thứ đã trôi qua, và cũng bao nhiêu là điều đã đọng lại.
do thế, mình vẫn tin rằng cuộc sống của bạn ở hiện tại là đáng vui đáng nhớ, và mình cũng cố gắng để tạo nên điều đó cho chính mình. có thế, khi gặp rồi thì chuyện để kể sẽ không dần trôi vào nhàm chán, hay quên lãng của cả hai được.