Bài viết trên Instagram ngày 05 tháng 05 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
từ lúc nhỏ, khi đã ý thức được xung quanh, mình biết đến sự tồn tại của những con mèo trong nhà, mẹ bảo nhà nhiều chuột cắn hư lúa gạo quá, đem mèo về cho chuột nó sợ…
mình thích mèo từ nhỏ, chính xác hơn là thích nuôi mèo, dù lớn hay còn non, vào tay mình chúng rất nhanh tròn, chúng lại rất quấn quýt bên người chủ. lớn lên, mình vẫn giữ tính cách yêu mèo vậy, dù nhiều lần mạ bực mình vì muốn bớt đi vì con vật nuôi trong nhà, vì chúng nhiều lắm rồi. nhưng đôi khi, vẫn chần chừ vì mình và đứa em út không muốn.
những ngày đầu khi đi học xa nhà, nỗi nhớ đầy vơi nơi trong mình chập chờn theo dòng chảy của cuộc sống nơi đô thị. mấy tuần sau, mẹ điện về, sau những câu thăm hỏi là câu chuyện, ở nhà không có chủ quấn, nên mèo nó đi tìm, giờ lạc đâu mấy ngày không về…
mình buồn, bảo sau trong xóm mèo nhà ai đẻ, xin về đem nuôi cho em nó bớt nhớ, kẻo tội. sau, thì mẹ cũng xin được con mèo tam thể nhỏ, đem về cho bé út chăm bẵm. lúc Tết mình ghé về, mèo con nó nhanh quấn vì sự cảm mến vẫn còn đó. giai đoạn ấy, không khí gia đình khá bất ổn, duy chỉ có bé út và mèo con là đem đến chút hơi ấm nơi gia đình.
nhưng khi mình đi học lại, ít hôm trên nhà lại điện về, mèo lại đi đâu mất tiêu… có khi, ấy cũng là số phận những con mèo quấn mình.
khi quay trở lại nhà ít hôm, nhất là những khi nghỉ hè hay dịp Tết, sự trầm lắng bất ổn ngày nào nay đã cạn, hơi ấm nơi gia đình giờ đã rõ ràng hơn. nhưng thi thoảng, mình lại thấy thiêu thiếu một điều gì đó, điều mình không diễn giải, không định hình được ấy là gì.
rồi khi mình chuẩn bị rời nhà, ghé qua bạn cũ chào đôi câu khi nó ốm, nhìn mèo lớn mèo bé vờn nhau giữa sân, theo đà lăn tròn đến chân ghế mà nhìn lên. quán tính mình đưa tay xuống, nó giật mình chạy vụt đi.
khi đó, mình biết điều thiêu thiếu ấy là gì rồi…