Bài viết trên Instagram ngày 07 tháng 07 năm 2022
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
nếu mình dạo quanh trường, lâu lâu sẽ có người kéo lại, anh bạn đồng tính ơi, cho xin tài liệu về đọc với… lý do là, đoạn ấy đang làm nghiên cứu, khảo sát xem mọi người nghĩ gì về cộng đồng LGBT. vào năm 2014, đề tài ấy khá mới và lạ, nên ai khi biết cũng tò mò xem quanh mình mọi người đang nghĩ gì.
bạn hỏi sinh viên có gì thú vị nên mình đem chuyện ấy ra kể. xong thì bạn hỏi, thế người trong cộng đồng có phải đang được đề cao quá mức? mình bảo đó là một tiến trình phát triển, với nhiều giai đoạn.
ban đầu, là chưa định nghĩa được. 20 năm trước, sự tồn tại của đồng tính chỉ là những bài báo, kể về sự lạc lõng của họ trong thường ngày. đó như màn sương sớm, chưa tan và đầy mờ ảo.
tiếp theo, là biết, và sợ hãi, ghê tởm. người ta biết đồng tính là bệnh tâm lý, đua đòi mà thành, có thể chữa khỏi… với người trong cộng đồng, đó là hiểu biết đáng sợ; với người ở ngoài, không chỉ sợ, họ còn thấy ghê tởm.
tiếp nữa, là dấn thân, và biết đúng hơn. tối nay bê đê về diễn nè, đi xem không? hội chợ về làng, tụi nhỏ lại kháo nhau như thế. lúc ấy, đồng tính không còn ghê tởm, bệnh hoạn hay sợ bị lây nữa. đó là kết quả của sự dấn thân, dần bước ra ánh sáng và thể hiện mình. nhưng, bê đê, giả gái vẫn gắn liền với trò tiêu khiển, mua vui, chưa được xem là bình thường.
rồi đến, đấu tranh và được chấp nhận. tháng 6 là tháng tự hào – tôn vinh đa dạng giới tính. đây chưa là kết quả, bởi vẫn còn nhiều thứ mà những người trong cộng đồng đang làm. cũng từ giai đoạn này, người ta biết gọi đúng hơn – cộng đồng LGBT.
hiện tại, được chú ý và coi trọng. ở ngoài xã hội, giới tính không chỉ là nam và nữ. trong các công ty, chính sách tuyển dụng cởi mở hơn. ở trên truyền thông, Hương Giang Idol, Lynk Lee không phải tất cả, nhưng là những đại diện tiêu biểu.
vậy tiếp theo, sẽ là gì? sự hiện diện của Trần Đức Bo là câu trả lời. mình không chấp nhận được cậu ấy, bởi thật lố lăng, gây khó chịu. nhưng nếu, người khác chấp nhận được thì sẽ ra sao? họ sẽ xem đó là bình thường nhỉ. nếu Trần Đức Bo được chấp nhận, thì những người trong cộng đồng, cũng như thế nhỉ? đó là hành trình dài, phức tạp khác mà người trong cộng đồng LGBT cần kiên trì theo đuổi – để biến những bất thường thành bình thường.