Bài viết trên Instagram ngày 17 tháng 11 năm 2019

nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.

 · 9 phút đọc.

nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.

sau 2 năm ở Đà Nẵng, mình quyết định sẽ chuyển sang một thành phố khác, mình sẽ đến một nơi có khí hậu mát mẻ và có nhiều hoa, có nhiều dự định mình nghĩ sẽ khả thi nếu bắt đầu từ đây.

hôm rồi gặp bạn, nó hỏi liệu một ngày nào sẽ quay trở lại đây không – sẽ tiếp tục những dự định dang dở và những câu chuyện chưa có hồi kết? mình nói rằng trong thời điểm hiện tại, thì điều ấy mình chưa nghĩ đến, trước mắt mình muốn thử nghiệm nhiều lựa chọn và muốn xem những dự định của mình liệu có thể làm tốt ở một nơi nào khác ngoài chỗ này hay không. nó thì nói rằng 2 năm là quá ngắn ngủi để xem xét mọi thứ, nhưng mình nghĩ rằng chừng ấy thời gian trong 2 năm qua, là quãng thời gian đem đến cho mình nhiều điều phải suy nghĩ, hoặc mình cảm thấy đã đủ để xem xét.

mình bắt đầu vào Đà Nẵng vì một công việc là định hướng từ hồi Đại học, nhưng rồi vỡ mộng mà chấm dứt mọi thứ khi làm chưa đầy 2 tháng, tiếp đó là chuỗi ngày loay hoay cân bằng và tìm kiếm, đôi khi nhìn lại thì chỉ buồn cười nhiều hơn là tiếc nuối: đáng ra mình cần một chút thời gian nữa để trải qua cảm giác thất nghiệp, để có thêm thời gian suy nghĩ về chuyện đi làm sẽ như thế nào, dù sao thì đang theo đuổi hoạt động xã hội hừng hực thế mà phải ngồi tám tiếng trong văn phòng ngay thì sao thích nghi cho kịp.

lúc đó, cuối tuần mình thường đi gom túi nilon về cân đếm nhằm đo lường lượng rác thải nhựa thải ra ở mỗi khu vực, để phục vụ cho một dự án nâng cao nhận thức và tìm giải pháp xử lý lượng rác thải nhựa ở đà nẵng tại nơi mà lúc ấy mình đang làm việc.

có đi rồi mới biết mỗi ngày mình thải ra sương sương vài ba cái túi nilon, nhưng gom cả khu dân cư trong cả tuần là lên đến cả mấy nghìn bao, đem lên cân là hơn mười mấy ký.

có một điều có thể các bạn chưa biết, là túi nilon rất khó bán và cực kén tái chế, những loại như chai nước ngọt hay cốc ly một lần vẫn có thể tận dụng để làm nhựa phế phẩm nhưng túi nilon không phải loại nào cũng được thu gom và tận dụng, giá của một cân túi cũng chỉ từ hai đến năm nghìn, chính bởi giá thành thu lại khá bèo bọt khi so với công sức, cho nên nhiều người nhặt ve chai thường bỏ qua, điều này dẫn đến việc túi nilon sẽ bị đẩy lên bãi rác, tồn tại ở đó rất lâu và rất khó để phân hủy hay tái chế.

cũng có đi rồi mới biết tuyên truyền, hỗ trợ dụng cụ để hạn chế đồ nhựa đến bao nhiêu thì cũng không thể kìm hãm tuyệt đối lượng rác nhựa thải ra mỗi ngày, lại có nhà còn kể với mình rằng túi nilon vừa sạch sẽ lại vừa tiện dụng, còn mấy cái giỏ đựng mà tụi mình đưa phải vừa rửa vừa phơi, lại tốn nước tốn thời gian mà chưa chắc bay hết mùi hôi từ lần đi chợ trước đó.

những lần như thế mới thấy những số liệu, kiến thức về môi trường mà mình đã đọc đã học có nhiều đến bao nhiêu cũng không bằng những lần trải nghiệm thực tế, và những giải pháp hạn chế khi đưa ra có vẻ rất khả thi nhưng trong đời sống lại không được đón nhận tích cực bởi nó đang làm khó người dân rất nhiều.

trong cuộc trò chuyện trước lúc chia tay, có đứa mà mình coi vô cùng thân thiết, đã nói với mình rằng, ở đây lúc nào cũng có bạn bè với người thân, mình mà đi thì nó và cả mình sẽ chẳng có ai ở bên cạnh nữa hết. mình nghe rồi nghĩ liệu có thật sự cần một ai đó đón đợi ở trên đó không? Đà Nẵng xưa giờ đem đến cho mình rất nhiều sự giúp đỡ, có rất nhiều người mình có thể gặp để trò chuyện sau giờ làm, cả vào phút cuối lúc tạm biệt, mình vẫn cảm thấy rằng dường như mình đã bỏ quên một điều chi đó vô cùng quan trọng ở nơi này.

nhưng rồi cảm giác lạc lõng đến mức cô đơn lạ kỳ vẫn theo đuổi đến giờ, mình thấy lạc lõng khi không thể kết nối với các cộng sự trong công việc, khoảng cách tuổi tác làm mọi thứ mình tâm tư đều trở nên mơ hồ với các bạn cùng hoạt động, có lẽ một phần bởi sự cứng đầu mà mình tiếp tục theo đuổi, và một phần bởi mình không giỏi mở lòng hòa nhập cùng với mọi người. và đôi lần mình nghĩ, cái điều ấy – không một ai ở bên cạnh – liệu có thật sự là không tốt khi nó vẫn theo đuổi mình đến một nơi xa lạ hơn thế? ít ra vẫn còn an ủi được hơn rất nhiều, ở nơi thành phố này…

lúc mình vào Đà Nẵng, mình nhớ Huế nhiều vô cùng. còn giờ sắp rời nơi này, mình biết mình sẽ nhớ cả Đà Nẵng và Huế nhiều đến vô cùng.

mình sẽ nhớ những đêm dài ở biển, là những đêm cao hứng giữa mùa hè nóng bức mà ra đấy chơi, hay những hôm cuối cùng mọi người ra ăn mừng kết thúc một dự án. những đêm ấy trăng, sao và ánh đèn chiếu lấp lánh khắp muôn nơi, những câu chuyện ngắt quãng giữa những phút giây lặng lẽ nghĩ ngợi linh tinh, cả cơn mê bất chợt tỉnh lúc gà gật đợi trời sáng. ngắm biển ở Đà Nẵng là một trải nghiệm thú vị, mình nhớ về những ngày trước, phải thức dậy từ bốn giờ sáng mà đạp xe về thuận an mới có cơ may ngắm mặt trời lên, thì nay chỉ cần đi ra một chút, cách đường lớn một đoạn đi bộ là đã thấy cát bám dưới bàn chân.

những con đường tuyến tính đi qua mỗi lúc đi làm, đi khảo sát cộng đồng hay lấy số liệu dự án, mình sẽ nhớ hết những con người ở những nơi đi đến – những con người làm mình thay đổi rất nhiều quan điểm về người làm hành chính công: họ thật sự tốt và đáng được trân trọng, bởi chính nhiệt huyết và những điều họ làm với cộng đồng. dù rằng chỉ mới hai tháng không gặp mà đôi người ngạc nhiên lắm để nói rằng sao mình thay đổi nhiều quá. không, không, con không thay đổi, con chỉ nuôi tóc để chẻ mái thôi mà. cả những con đường luôn sẵn sàng đặc kín người lúc mặt trời dần buông xuống, mình luôn có một cảm giác rằng dù nơi nào cũng thế, đêm người ta ở lại thành phố thì ít mà đổ về muôn nẻo ven đô là nhiều, Huế giờ cũng vậy và Đà Nẵng thì từ khi mình mới vào đã thấy rồi. giờ mình đã không còn ngột ngạt với khung cảnh ấy, khi tự cảm thấy rằng mình cũng là một phần trong dòng dịch chuyển ấy.

nếu khi về Huế thì mình sẽ hẹn gặp bạn ở Tân, Nghĩa thì những ngày dành thời gian sau giờ làm việc ở Đà Nẵng mình lại ngồi ở Hẻm hoặc Nhã Nam. Hẻm thì trong tất cả thời gian còn Nhã Nam là lúc cuối tuần. mình tin rằng nơi mình đến sẽ không thiếu những nơi đẹp đẽ và thú vị như những lúc ở đây, nhưng để tìm một nơi có nhiều bạn nhân viên thú vị và con người đồng điệu như ở Hẻm, hay sách bao la để đọc ở Nhã Nam chắc tốn nhiều thời gian. mình sẽ không quên Thư viện Tổng Hợp, nơi chất chứa và đong đầy nhiều kỷ niệm thật sự đẹp đẽ; cả cầu đi bộ lúc trọ ở gần đó, đêm đi bộ dưới tiết trời mát mẻ bất kể ngày hôm đó nóng thế nào, là một trải nghiệm tuyệt vời để giải tỏa những cảm xúc tiêu cực trong đầu; và trọn vẹn 10 lần chuyển trọ trong 2 năm, thật sự kinh hoàng từ chuyện đi tìm một nơi ưng ý, để việc phải quan tâm cảm xúc của chủ trọ đang thất thường đến thế nào để nói chuyện, và cả cơ số sách tích góp từ hồi học đại học đến lúc đi làm – mỗi lần chuyển là một lần kiệt sức với nó.

quen cảm giác thân quen ngày nối tiếp ngày, là một điều thật sự chưa cần thiết với mình vào lúc này. mình nghĩ rằng những lúc rời ra khỏi sự thân thuộc như thế, là một cơ hội để mình tìm hiểu chính bản thân mình, rộng mở thêm nhiều cơ hội và điều kiện để bản thân phát triển. mình không chắc chắn liệu ít lâu nữa mình sẽ ở ở đâu, sẽ đi tiếp hay sẽ quay trở lại Đà Nẵng, mà dẫu điều ấy có là chi, thì mình tin rằng cứ tiếp tục đón nhận, như chuyến đi này, mới là điều tất yếu phải làm…

tạm biệt Đà Nẵng, 170524 – 190531.

nhavantuonglai

Share:
Quay lại.

Có thể bạn chưa đọc

Xem tất cả »

Liên lạc trao đổi

Liên lạc thông qua Instagram

Thông qua Instagram, bạn có thể trao đổi trực tiếp và tức thời, cũng như cập nhật những thông tin mới nhất từ nhavantuonglai.

Tức thời

Bạn có thể gửi và nhận tin nhắn nhanh chóng, trực tiếp, giúp những vấn đề cá nhân của bạn được giải quyết tức thời và hiệu quả hơn.

Thân thiện

Vì tính chất là kênh liên lạc nhanh, nên bạn có thể bỏ qua những nghi thức giao tiếp thông thường, chỉ cần lịch sự và tôn trọng thì sẽ nhận được sự phản hồi đầy thân thiện, thoải mái từ tác giả.

Trao đổi trên email

Thông qua email cá nhân, bạn có thể trao đổi thỏa thuận hợp tác, kết nối chuyên sâu và mang tính chuyên nghiệp.

Tin cậy

Trong một số trường hợp, email được dùng như một tài liệu pháp lý, chính vì vậy mà bạn có thể an tâm và tin cậy khi trao đổi với tác giả thông qua email.

Chuyên nghiệp

Cấu trúc của email đặt tính chuyên nghiệp lên hàng đầu, nên những thông tin, nội dung được viết trong email từ tác giả sẽ luôn đảm bảo điều này ở mức cao nhất.