Bài viết trên Instagram ngày 15 tháng 07 năm 2022
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
con sông dùng dằng, con sông không chảy,
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu…
kể rằng mình muốn giảm cân, bạn khuyên hãy thử chạy bộ. bởi nếu chưa chạy, nhịp tim lúc bình thường sẽ rơi vào tầm 60 – 70 mỗi phút; còn khi chạy rồi, tim quen vận động, nhịp sẽ tăng dần lên 100 – 120. khi tim đập nhanh hơn, thì sẽ tốn nhiều calories hơn, năng lượng tiêu thụ nhiều thì mỡ thừa cũng sẽ đốt cháy nhiều không kém. nghe vậy, mình chợt nhận ra trước giờ đã hiểu sai, rằng người béo phì thường gặp vấn đề về tim mạch; chúng phải ngược lại mới đúng – vì gặp vấn đề về tim mạch, nên mới dễ béo phì.
cái phải ngược lại mới đúng ấy, rõ nhất là khi ai đó nói rằng, những thành phố có sông nước là những thành phố phát triển kinh tế. cái đúng phải là, kinh tế phát triển mạnh hơn ở đôi bờ những dòng sông, bởi nơi đó giao thương thuận lợi, đánh bắt nuôi trồng hay tưới tiêu cấp nước cũng đều dễ dàng hơn những vùng khác.
nhắc điều ấy khi đang cùng bạn trên đồi Vọng Cảnh nhìn về phía ban chiều đang dần tan dưới nhịp chậm của sông Hương, mình chỉ tay về hướng ngược lại và nói thêm rằng, đó là nơi bắt đầu của dòng sông.
từ thượng nguồn là đỉnh Bạch Mã, chúng tách thành 2 nhánh là sông Tả và Hữu, vội vã băng qua bao con đèo, gầy nên bấy con suối rồi gặp nhau ở ngã ba Tuần mà tạo thành sông Hương. từ điểm bắt đầu ấy, chúng chậm rãi, chậm như trong thơ của Thu Bồn:
con sông dùng dằng, con sông không chảy,
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu…
vốn điều ấy có thể giải thích bằng địa lý, bởi Huế bằng phẳng ít đồi núi gập ghềnh, nhưng Hoàng Phủ Ngọc Tường lại cho rằng, đó là …điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế, (chỉ) có thể cảm nhận được bằng thị giác qua trăm nghìn ánh hoa đăng bồng bềnh vào những đêm hội rằm tháng bảy…
thế mà từ bao giờ chẳng biết, điệu slow kia đã nhuốm màu vào cách sống, nếp nghĩ của người Huế, biến họ trở nên trầm mặc, từ tốn, thơ mộng và đầy cảm xúc; để khiến người ta khi tìm đến là đến tìm sự chậm rãi, sâu lắng của một thành phố cổ trăm năm.
nhưng cũng có thể, như những phải ngược lại mới đúng được nhắc đôi lần ở trên kia – một nếp sống chậm, đã làm cả con sông chảy chậm theo…