Bài viết trên Instagram ngày 15 tháng 09 năm 2022
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
trong Doreamon, khi buồn chuyện gì thì Nobita lại ra ngọn núi sau trường để tìm kiếm sự bình yên. đoạn còn nhỏ, đọc truyện mình ước rằng phải chi cũng có nơi như vậy, để tìm đến mỗi lúc không vui. mãi sau này, khi trưởng thành, mình mới phát hiện ra rằng, trong thế giới tuổi thơ, mình cũng có không gian như thế, là nhà của ông bà nội.
nhà ông bà trên ngọn đồi cao, ở chính giữa khu vườn với hàng chè tàu luôn được ông cắt gọn dẫn lối. nhìn từ phía cổng sẽ thấy cả vùng rộng ngập màu xanh, tới mùa lúa gặt là chấm điểm những màu vàng; nhìn từ phía vườn là thấy những đoạn thoai thoải trồng đậu với bắp, xen kẽ những đoạn cây cao mọc thành rừng chắn tầm nhìn.
vườn đoạn bên trái lối vào trồng nhiều mít và ổi, nên khi vào vụ thì mùi mít mật với mít ướt nứt da thơm cả lối ngay chưa bước vào. vườn đoạn bên phải trồng nhiều chè, có những cây lâu năm cao gấp đôi cả thân mình; những hôm sáng sớm, những mùa hè nóng nực bà lại ra đấy tuốt nắm lá già vào đun với nước, uống giải khát được mùa dài. khu vườn rộng ở phía sau, trồng đủ loại cây cao với bụi thấp, gom lại như khu rừng nhỏ, vừa hấp dẫn để khám phá mà lại lắm lạ lẫm để không dám ở lâu.
theo thời gian, bà mất rồi ông cũng mất, ngôi nhà sụp xuống và khu vườn cũng lụi tàn, cây dại mọc hoang xoá nhoà từng khoảng, vết còn lại chỉ là cái giếng cũ có hàng gạch xếp tròn xung quanh, nay đã cạn và cây dại mọc từ đáy lên thấu trên thành. khu vườn từng là tuổi thơ ấy, mình nào có trân trọng, bởi đâu nghĩ rằng chúng sẽ biến mất và không thể nào tìm lại.
niềm an ủi còn sót, là ngọn đồi của thuở nhỏ vẫn còn đó; những cánh đồng, khu vừng thay đổi thế nào thì vẫn giữ được màu xanh vốn có; ông bà dù mất thì vẫn chọn ở trên đồi, nơi hướng nhìn vẫn là cả vùng rộng ngập màu xanh. nên, những khi về nhà, mình tranh thủ dịp lên đồi thắp hương, xong ra phía trước bình phong, ngồi xuống bậc tam cấp mà lắng nghe những âm thanh vọng lại từ phía xa, tiếng máy đập lúa, tiếng xe chạy, tiếng người í ới gọi nhau… vang giữa vùng rộng mà vọng lên tận đỉnh đồi. những âm thanh ấy, khi nhắm mắt và lặng yên, cảm tưởng như được quay trở lại quá khứ, quay lại những trưa hè nằm trên giường và liếc mắt ra vườn, nhìn thấy cả vùng đầy cây và ngập tràn là nắng.