Bài viết trên Instagram ngày 17 tháng 08 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
hôm nay đọc được 2 tin về hàng thiết yếu. tin đầu là đề xuất trên Trạm Đọc, rằng sách cũng nên là hàng thiết yếu, cần để phục vụ đời sống tinh thần của người dân trong giãn cách xã hội. tin còn lại là kể chuyện, về hành trình tìm mua nhang nến cho người quen của bạn kia, vì bà của bạn mới mất do Covid. tìm khắp nơi nhưng chẳng được, có lẽ vì nhang đâu phải hàng thiết yếu. mà tìm được rồi, chặng đường ship liên quận thật lắm gian nan, cũng bởi vì chữ hàng thiết yếu.
chút cảm xúc gợi lên, để hiểu đề xuất về những cuốn sách; khi bản thân mình, cũng đang rất mệt mỏi, mông lung và dễ thấy tinh thần yếu ớt sau những ngày dài yên lặng trong nhà, im lìm ngày này qua tháng khác. nếu một niềm vui, sự an ủi để bám vào lúc này; dù khi bình thường nó chẳng có gì là đặc biệt, thì giờ cũng thỏa lòng nhiều vô cùng.
nhiều hơn một chút gợi, là bạn mình cũng vừa mất người thân bởi Covid. mình dễ cảm nhận được sự đau lòng, trống rỗng khi người yêu dấu ra đi. nhưng không thể nào tưởng tượng, đối mặt được viễn cảnh rằng không thể an táng họ một cách trọn vẹn. và xa hơn, khi một nén nhang cho đời sống tâm linh cũng trở nên xa xỉ, thì nên dùng từ ngữ nào để diễn tả?
dịch bệnh không thiên vị, chẳng loại trừ một ai trong cơn khát của nó; giãn cách xã hội thì cào bằng, bắt hết mọi người ở yên trong nhà. những phận người, lại chịu tổn thương theo những cách khác nhau. ai no ấm, nay vẫn no ấm cộng thèm chút giải khuây cho đời sống tinh thần đỡ căng thẳng. ai yếu ớt, dễ tổn thương thì giờ lại càng yếu, càng tổn thương hơn nữa. trên mặt báo, mạng xã hội, người ta kể với nhau sự mệt nhọc của những ngày giãn cách. còn trong hẻm nhỏ của đô thị, người ta bày ra sự tăm tối, teo tóp vì bị rút cạn sinh khí trong bế tắc.
hàng thiết yếu, bản chất cũng giống như vai trò của tháp Maslow vậy. tầng đầu tiên, quan trọng nhất và cần được đảm bảo, là sức khỏe, là ăn uống. nhưng không phải ai, lúc nào nó cũng là thiết yếu; bởi có những người, ấy là hiển nhiên, không đáng quan trọng. nhưng cũng có những người khác, một nhu cầu cấp thiết tự nhiên xuất hiện, nó liệu có có được xem là thiết yếu hay không?mình thì khó trả lời lắm, bởi đúng sai vào lúc này, mọi thứ cũng cứ mơ hồ, nhạt nhòa như thế nào ấy…