Bài viết trên Instagram ngày 24 tháng 05 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
dịp này của năm ngoái, mình đang trên Đà Lạt. bạn hẹn nên lên cùng, cũng tranh thủ nghỉ ngơi sau mấy tháng liền căng thẳng vì dịch. cũng giai đoạn này của 2 năm trước, mình đang chuẩn bị lên Đà Lạt dài ngày trong hành trình nam tiến nhiều biến động.
đêm trước lên đường ấy, hết những buổi hẹn dài tạm biệt, mình mới có thời gian để sắp xếp, thu dọn đồ đạc. quần áo cũ đã cũ, tờ giấy hết ký ức được mình gói gọn lại rồi đem ra thùng rác đầu ngõ mà để vào. dọn xong tất cả, nhìn lại những gì còn sót, lòng tự nhiên trào dâng một cảm xúc khôn nguôi, không gì tả hết được.
dường như, đó là tín hiệu bất ổn của hành trình; bởi sau tất cả, khi trở lại Đà Nẵng rồi, mình mới hay như đã mất một khoảng ký ức trong thời gian qua.
nói vậy, có lẽ những ai đã gặp, đã cùng mình những kỷ niệm đẹp ở Đà Lạt với Sài Gòn sẽ buồn. nhưng cảm giác thì làm sao dối lòng được, sự vui vẻ mà chúng mình có là bất biến, lại chẳng là gì với khoảng thời gian nhạt nhoà, trống rỗng mỗi nơi mình đi qua.
bỏ hết đi cái gọi là chi phí cơ hội, được mất trong cả quá trình; hãy phiến diện nhìn vào hiện tại – thì đây sẽ tốt hơn, hay vẫn ở quê là tốt hơn? gặp chị bạn đồng nghiệp cũ khi còn ở Đà Nẵng, cùng nam tiến mà kẻ trước người sau rồi nơi đất khách quê người hẹn cà phê tâm tình, câu chuyện mở đầu sau thăm hỏi vụn vặt đã diễn ra như thế.
quê tốt hơn em ạ, lương thấp, cơ hội kém, gặp ít người nhưng vẫn được gặp ba lần cuối. chị trả lời nhẹ, rồi cuộc trò chuyện rơi vào thinh không cả lúc dài… dư âm là có, nhưng câu trả lời của chị không đủ sâu lắng để mình phải nghĩ khác đi về hành trình lúc ấy đã chọn. bởi cơ hội và thử thách, trải nghiệm và đổi thay lúc ở Sài Gòn, ít nhiều tạo nên khác biệt khi mình quay trở lại Đà Nẵng – so với lúc ban đầu. nhưng cũng có thể, mình may mắn hơn chị, vì đi đủ lâu, có được điều mình muốn, và vẫn chưa thật sự đánh mất điều gì mà vĩnh viễn không thể nào lấy lại được…