Bài viết trên Instagram ngày 18 tháng 09 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
tâm trạng dạo này không được tốt, nên năng lượng cho công việc cũng không nhiều. kết quả, càng cuối ngày mình lại càng đuối, nhiều hôm đồng hồ tròn giờ là mình nằm vật ra giường, im lìm rồi dần chìm vào giấc ngủ. vài hôm vậy, thức giấc đã là 8, 9 giờ tối. một hôm khác, bất chợt tỉnh vì thấy quá nóng, xung quanh tối om, và mình chợt nhận ra là đang cúp điện.
ra hiên ngồi trên xích đu hóng gió, dạo này đang cận kề Trung Thu nên trời đêm cứ dần sáng, ánh sáng mà đang lúc đèn đường rọi thì nhạt vô cùng, còn nay thì cắt mặt hiên từng đoạn sáng tối đầy riêng rẽ. ở ngoài kia, vọng lên tiếng huyên náo, mọi người ở trong nhà nóng quá, đành ra sân hóng mát rồi bám vào cổng mà chuyện trò với nhau, tiếng nhà này vọng hỏi thăm sang nhà bên kia, cứ thế mà xôm khắp xóm như mọi người cùng chuyện để nói.
ánh trăng trên đầu, và tiếng tự nhiên ngoài đường, gợi mình nhớ những ngày ở quê mà cúp điện. những khi ấy, mọi người thôi không xem tivi nữa, thôi ở riêng nhà mình, thèm kết nối và không chấp nhận thời gian trôi vô vị nên cứ tụm ra đường, vào hiên nhà nhau mà trò chuyện. những câu chuyện trên trời dưới đất, không dành riêng cho bàn nhậu, cũng chẳng hợp để luyên huyên trong bếp, giờ được bày ra giữa đêm đầy sao. đến bây giờ, mình không nhớ hết mọi người đã nói gì trong những ngày cúp điện đó, mà chỉ nhớ về không khí được tạo ra, đầy sống động và hấp dẫn để hú hoạ tinh thần.
nhưng mà khi, chuyện đang say và nhịp đang lên, ánh đèn trong nhà đột nhiên sáng, tiếng tivi to nhỏ trong từng nhà. điện có lại thì chuyện đang kể cũng đâu cần thiết nữa, ai về nhà ấy, nhạc ngân lên với bao lời thoại khắp xóm, để con đường làng trở về với lặng yên. và chút nữa thôi, khi đèn điện sáng trở lại, xóm mình đang ở cũng sẽ lặng yên như cách ngày xưa từng lặng.