Chúng ta thật sự có duyên để gặp lại nhau không?
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
chúng ta thật sự có duyên để gặp lại nhau không?
hôm Diệu tới Huế, mình dẫn em đi quanh, dẫn lên đàn Nam Giao rồi dẫn đến tổ đình Từ Hiếu. em bảo, ở đây có đứa bạn em tu tập, là em họ, nó rời xa gia đình vào đây thiền định, không biết lần này tới có duyên để gặp không.
đoạn lên, hỏi thăm vài lượt thì người em cần gặp bước ra, hai chị em trò chuyện, kể chuyện gia đình rồi lối xóm, mỗi người mỗi phận mà… giữa chừng kể những câu chuyện, diệu nó vậy, mình nghĩ rất nhiều về điều em nói, về những phận mà mình quen, mình biết.
mình lại nhớ về Nghĩa. hồi gặp lại Quỳnh, em bảo, em với Nghĩa lại cãi nhau, xong thấy anh xuất hiện rao giảng, em bực mình quay đi rồi tỉnh giấc, anh có mơ thấy như em không, em tự nhiên nhớ anh ấy quá.
mình nghe xong lòng chùn xuống, bảo hay sang tuần mình lên thăm nó nhé. anh từng hỏi liệu một ngày có muốn gặp ai không, nó bảo không – cứ để duyên dẫn đến, nhưng anh nghĩ nó muốn gặp em nhiều lắm.
xong mình điện, Nghĩa thuê bao, mấy hồi sau cũng thế, rồi im bặt – chẳng thể nào liên lạc được. lần ấy, hẹn thất bại, vì chuyến đi quá mông lung để cất bước.
bây giờ, có lẽ nó đã đoạn tuyệt với bụi hồng trần, có lẽ đã quen với tiếng gọi thầy – thật sự éo le thay cho giấc mơ giáo dục của nó cũng nhiều khi vang lên tiếng thầy.
lúc ra về, giữa những lời nói mình ra rằng cứ đến, có duyên thì sẽ gặp thôi, hay là mình cứ làm như thế, với Nghĩa? mình không thể hẹn trước với nó, nhưng nếu như cứ lên, cứ hỏi, biết đâu duyên lại dẫn để tụi mình lại gặp nhau, để mình kể cho nó nghe về Quỳnh, và rồi mình sẽ lại gọi nó là thầy. để lắng nghe những bụi hồng trần biết đâu còn sót lại, trong tâm hồn lạc lõng và đầy vô định mà mình từng thấy, của nó?