Bài viết trên Instagram ngày 12 tháng 11 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
hôm rồi, mình viết đôi chữ về Ca Huế thính phòng, nay sẽ kể nhiều hơn về điều này.
trước khi bắt đầu, phải kể rằng quanh trường Sư phạm mình từng học vốn là Toà Khâm Sứ cũ. nhìn xuyên qua tán lá công viên trước trường là sông Hương, mé sang chút là cầu Tràng Tiền mười mấy nhịp. chính vị trí chiến lược cũ kỹ như thế, mà xung quanh có rất nhiều số nhà từng là nơi ở của quan chức Pháp. một trong đó, là 25 Lê Lợi.
sau giải phóng, nơi này được trưng dụng, thành Bảo tàng Văn hoá, thường trưng bày tác phẩm nghệ thuật những sự kiện văn hoá, bản vẽ kiến trúc khi cần ý kiến của người dân. trong một lần tình cờ ghé qua xem 2 bờ sông sẽ được quy hoạch như thế nào, mình biết đến Ca Huế thính phòng.
nhắc đến Ca Huế, mình chủ quan cho rằng, ai sống ở Huế cũng ít nhiều là thưởng thức. đơn giản thì qua Radio, TRT, rồi Festival mỗi năm một lần. cầu kỳ thì vào Đại nội, để phủ lên chút không khí lịch sử hoài cổ. hoặc thực dụng hơn, tình cờ nghe xập xình từ chiếc thuyền rồng đang vặn loa hết cỡ, trôi lững lờ giữa dòng khi đang đi trên cầu nào đó.
Ca Huế thính phòng lại khác. thêm chữ thính phòng không tạo ra sự cầu kỳ xa cách như nhạc thính phòng. thính phòng, đơn giản là nghe nhạc trong phòng. trải nghiệm này dành cho mọi người, để tận tường cảm giác và không gian mà không phải tốn kém điều gì.
căn phòng nhỏ sinh hoạt là nép sâu trong tòa nhà chính diện. mỗi tối thứ 3 hàng tuần, nơi này lại chong đèn ấm cúng chào đón mọi người. ở bên trên là các nghệ nhân ngân nga câu từ nhịp điệu, bên dưới là người nghe tự do thả hồn bay. mình không nghĩ dùng chữ là diễn tả được hết vẻ đẹp, cảm xúc mà những đêm sinh hoạt đem đến. nên nếu được dịp, bạn cứ thử ghé qua và cảm nhận xem thế nào.
và như đã viết, mình bị kéo về quá khứ khi nhắm mắt nghe Ca Huế. mình không biết trải nghiệm ấy có tương đồng với mọi người hay không. nhưng đôi lần thử nhìn xung quanh, và nhìn ra cửa sổ; mình thấy cách giữa căn phòng này và ngoài đường đang lấp lánh ánh đèn kia là khoảng tối của màn đêm. khoảng tối đó, nhỏ thôi, nhưng như là bức tường ngăn giữa hiện thực đầy hiện đại, và dấu ấn giàu chiêm nghiệm của lúc này. nên là, nếu ai nhìn và cũng nghĩ như mình vậy, hẳn họ dễ cùng trải nghiệm với mình rồi nhỉ.