Bài viết trên Instagram ngày 20 tháng 11 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
hồi nhỏ, học trường làng nên học sinh quậy phá nhiều, nhìn thầy cô bất lực mà vừa thương lại vừa ngại, nên nghĩ sau này dù thế nào cũng không vào Sư phạm, để không chịu cảnh bị thương hại như thầy cô lúc ấy. vậy mà dòng đời xô đẩy kiểu gì, mình lại đâm đầu vào Sư phạm học, thi rớt rồi vẫn chọn nơi đó để thi tiếp. chỉ đến khi gặp mặt tân sinh viên, mới giật mình ơ thế ngày xưa nói khác mà.
với mình, học ở trường là một điều may mắn và thú vị, dù trải nghiệm đôi khi nhàm chán. Sư phạm, lại ở Huế, là tổ hợp của sự trong lành và yên bình nhất mình từng thấy. môi trường phần nào đó sẽ quyết định tính cách, thái độ bộc lộ ra bên ngoài; nên học trong môi trường thuần giáo dục như Sư phạm, sẽ khiến mọi người tử tế, hiền lành, dễ chơi và dễ chịu hơn với nhau rất nhiều. thêm không khí của Huế rất giàu chất thơ, trầm ngâm và tĩnh lặng; những điều ấy tự nhiên mà phủ lên trường, qua những bạn ở Huế, và các bạn có không khí tương đồng từ nơi khác đem đến. tổ hợp ấy khiến cái nhìn từ bên ngoài là ít náo nhiệt thị phi, còn bên trong mới cảm nhận được sự sâu lắng đặc biệt.
nhưng cái gì nhiều quá cũng không tốt, hiền lành quá, nhẹ nhàng quá đôi lúc cũng gây mệt đầu. nên có một thời gian dài, mình ghét trường lắm, không ghét bạn bè mà ghét những trải nghiệm ở đó. giải thích đơn giản thì, mình thay đổi còn trường thì vẫn thế. điều đáng buồn là càng về cuối thì cảm giác này càng rõ ràng. nên khi rời trường, chẳng có một lời tạm biệt đúng nghĩa nào được thốt ra, tất cả chỉ là rời rạc, vụn vỡ trong từng câu nói mà mình dành cho.
phải đến sau này, cuộc sống nhiều góc cạnh quá khiến mình bất an, nghĩ về những ngày tháng cũ mới thấy rõ ngày ấy đẹp đến thế nào. mà qua rồi thì niềm vui cũng đâu ở lại được lâu, luyến tiếc thì vậy chứ cũng không quay trở về được. bạn học của ngày đó nay phần nhiều đã ngheo nghiệp dạy, một số khác thì đi đường vòng để nuôi ước mơ nghề dạy. chỉ có mình, và thêm một vài bạn nữa, mới tìm kiếm niềm vui công việc trong một đam mê khác. như ngày như hôm nay, mình lại nhớ về các bạn, về mái trường chung đã cùng học, và đâu đó là cả kỷ niệm đáng nhớ. mong những điều ấy vẫn đang ở riêng một góc thật đẹp trong tim của mọi người.