Bài viết trên Instagram ngày 25 tháng 02 năm 2024
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
khi trở lại Đà Nẵng sau kỳ nghỉ Tết, mình cảm giác khoảng thời gian trước đó ở Huế trôi qua rất nhanh, như kiểu chớp mắt cái là nhịp sống thường ngày lại hiện ra; và trong khoảnh khắc nghĩ về điều ấy, mình mơ hồ cảm giác chuyện vừa xảy ra ở ở Huế hư một giấc mơ, vì đẹp, và mờ ảo đầy sương.
một phần nào đó trong mô tả trên ngược với cách người ta ví von khi họ đến Huế, rằng dòng chảy thời gian ở đây chậm, như nước sông Hương lúc ban chiều với ánh hoàng hôn vừa mới rót xuống. nhưng nếu người ta đến Huế vào mùa mưa, ở lại trong những tháng ngày Huế vào đỉnh lũ và nhìn lại dòng nước đang cuồn cuộn chảy dưới sức ép từ thượng nguồn, có lẽ họ sẽ nghĩ khác; hoặc sự ví von lúc này mới đúng điều mình đang nghĩ đến.
nhưng đâu phải lúc nào Huế cũng vun vún trôi như thế đâu, bởi có những lần mình cảm giác không gian nơi này trôi thật chậm, và có những lần khác thì mọi thứ lại như đang đóng băng bởi chẳng thay đổi gì giữa mỗi lần mình trở lại. nhanh chậm tùy lúc ấy có vẻ đến từ mục đích của chuyến đi, chúng tương đồng với kế hoạch và khác biệt vì lần trước chẳng giống lần này.
mình sống ở Huế đủ lâu và vắng mặt cũng như thế, mỗi lần trở lại chỉ khoảng vài ngày với lát cắt nhỏ của nhịp sống mà trước đó có thể thưởng thức trọn vẹn. những lần như vậy, mình hoặc về thăm nhà hoặc gặp lại bạn bè vẫn sống ở đây, hay có khi đón bạn phương xa đến và dẫn đi trong hành trình được thiết kế riêng để định nghĩa Huế trong mắt mình là như thế nào.
nếu ở bên gia đình hoặc gặp gỡ bạn bè đã ở đó, thời gian thường trôi qua khá nhanh, nói chuyện chưa hết câu và làm chưa hết chuyện thì đã sắp qua ngày mới. còn khi gặp bạn từ phương xa đến, mình thấy thời gian trôi vừa tầm, đủ để mình dẫn bạn đến những nơi muốn dẫn đến. dù thích hay không với cảm nhận ấy thì, mình cũng phải học cách hài lòng và chấp nhận, vun vén mọi thứ cho tròn vẹn trong những lần có mặt ở Huế.
và thêm những lần khác nữa, là những lần mình về nhưng không thăm nhà cũng chẳng gặp ai; và cũng chẳng ai trong số họ biết mình đang ở rất gần. những lần như vậy, chỉ có riêng mình và Huế, trong dòng thời gian cô đặc và chậm rãi nhất từng có; để mình đọc và hiểu nhiều hơn một lát cắt, một khoảng không bất chợt hiện ra trong tầm mắt.