Bài viết trên Instagram ngày 25 tháng 10 năm 2024
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
mình vẫn giữ thói quen nghe nhạc offline, là trích xuất file từ CD để nghe, nhằm đảm bảo nguồn nhạc luôn có chất lượng tốt nhất, và cũng không lo sợ rằng chúng sẽ biến mất vì ai đó xóa. dù vậy, để thuận tiện thì mình vẫn thường nghe nhạc online, là tạo plasytic theo sở thích trên nền tảng phát để dùng mỗi lúc làm việc.
nay tình cờ vào lại soundcloud thì thấy playlist nhạc cũ từng tạo. trong hiện tại, đó là thứ âm nhạc nhiều hoài niệm; còn quá khứ của giai đoạn 2018 – 2021, đó là dòng sông cảm xúc để mình đắm chìm suốt ngày. thời điểm đó, rap chưa lên ngôi, indie đang chớm nở và những bản ballad vẫn ngập tràn; trong những cuộc trò chuyện, người ta kháo nhau về những câu từ mới, những giai điệu chất chill rồi mơ hồ hỏi nhau, indie nên được định nghĩa như thế nào cho phải?
khi lướt lại từng title trong playlist, mình cảm thấy gu nghe nhạc của bản thân như đang bị mắc kẹt trong quá khứ với những bài hát đã cũ, vì những ca sĩ từng trình bày đó giờ có bài mới thì cũng chẳng chạm cảm xúc bằng. mình nghĩ rằng, điều ấy đến phần nhiều từ cá nhân, là giai đoạn ấy mình tìm thấy sự kết nối, và được kết nối trọn vẹn với âm nhạc, bạn bè đồng trang lứa khi nói về âm nhạc cùng với nhau.
thế nên là sau 2021, mình nghe nhạc như đi đường vòng, chẳng hào hứng với những bài mà mọi người đang tìm nghe, và cũng không còn những cuộc trò chuyện âm nhạc với bạn cùng thời nữa. chỉ là, những ca sĩ khiến mình chìm đắm trong âm nhạc của họ dạo trước, mình vẫn để tâm đâu đó để theo dõi. quá trình ấy, mình thấy có người suốt ngày bị tổn thương bởi những điều vô cớ, lại có người chăm chăm làm tổn thương người thân yêu của họ bằng những điều ích kỷ; có người thì đi lên và cũng có người mãi là ký ức đẹp nhất mình từng nhớ về.
mình nghĩ rằng, khi lên sân khấu, họ (ca sĩ) là một ngôi sao, sáng và trong không tỳ vết dưới ánh đèn lẫn trong lòng nhiều người; còn khi xuống mặt đất, họ đơn thuần là một con người, với bao bất ổn khiếm khuyết như thường tình. về cá nhân, mình không đủ bao dung để chỉ nghe riêng nhạc, vì cảm xúc thường bị chi phối bởi những điều ngoài âm nhạc của họ; nhưng trong khoảnh khắc của sự chìm đắm luôn có, mình biết ơn và trân trọng lúc họ được là chính mình khi lên sân khấu.