Bài viết trên Instagram ngày 27 tháng 04 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
có một hôm, cô bạn hẹn gặp ở Hội An, giờ đang đi du học, tranh thủ kỳ nghỉ hè mà về nhà chơi, cũng tranh thủ mà ghé ở đây chơi. bạn nói, hành trình rời Việt Nam của bạn là gọi tên rõ ràng cho cái đam mê mà bạn theo đuổi, nhưng khi bạn trải nghiệm vừa học vừa làm thì lại thấy hoang mang với cái điều ấy.
bạn bảo, giả như nó không phải là cái mà bạn có thể theo đuổi đến tận cùng, thì chẳng biết khi nào bạn sẽ chấp nhận rời xa nó để tìm hiểu một cái khác đúng đắn hơn. mình đoạn ấy chia sẻ rằng, trong những lúc tất bật cuồng quay với con chữ, mình lại nhiều lúc tự hỏi, liệu điều này là niềm cảm hứng, hay chỉ là cuộc vui thoáng qua?
sau này, mình cũng tự an ủi cho cái bối rối ấy rằng, bản thân mình sẽ không quá bối rối hay vô định, bởi khi biết rằng một điều gì đó không còn quan trọng nữa, chắc chắn sẽ có điều khác thế chân vào.
cho nên, với mình thì không có cái gọi là chênh vênh tuổi hai mươi, khủng hoảng hai năm hay một khái niệm tương tự. bởi khi bản thân ta cứ mịt mờ, không biết bản thân cần gì và có thể làm được gì thì bất kỳ giai đoạn nào cũng là sự lạc lối mà thôi.
nhưng đừng vì sợ đi lạc mà ta cứ đứng yên, bởi cái đích đằng kia không có chân để chạy lại bên mình, ta khi không biết làm gì thì hãy cứ đi về phía trước, một chút sai lệch một chút mơ hồ đôi khi đủ để tạo nên sự liều lĩnh trọn vẹn cho ta dấn thân về phía trước.
mà cả khi, chúng ta đi trong một hành trình vô định giữa xung quanh là bóng tối, chỉ cần bản thân mình tin rằng phía trước là ánh sáng, chỉ cần một ai đó ở bên để chia sẻ rằng họ luôn theo dõi. thì hành trình ấy – hành trình khám phá chính mình – sẽ đi đến tận cùng để ta cảm nhận trọn vẹn cái gọi là hạnh phúc…