Bài viết trên Instagram ngày 30 tháng 07 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
giữa chừng trò chuyện đêm khuya, bạn bảo, kế hoạch tầm tuổi mình sẽ du học ở Bắc Âu, nơi phúc lợi tốt và nhiều cơ hội phát triển. kết thúc trò chuyện, mình nằm mình nghĩ, người chọn du học chắc phải kiên định với con đường và thành tựu của mình lắm; bởi nơi đất khách có ai thân thuộc đâu, bạn thân tình dễ gì kiếm được, và gia đình cũng xa xôi nhiều bước; nhà có biến cố hay bạn có mốc đáng nhớ cũng chỉ biết chia sẻ qua màn hình.
nghĩ xong vậy, tự nhiên buồn. u là trời, vậy chưa cần lập gia đình, thì bạn với mình đã tách riêng cuộc sống với nhau rồi cơ đấy. còn bao ngày nữa nhỉ, chắc cũng tầm 2 năm đổ lại, để cùng lên núi chơi, lang thang ở biển, và thinh lặng trong quán cafe.
rồi tối hôm trước, bạn khác kể chuyện, em khóa dưới du học cùng ngành ở nước ngoài, thấy cơ hội tốt nên rủ bạn sang cùng. bạn chần chừ bởi vừa muốn trốn áp lực, khi so cùng trang lứa thì thành tựu cuộc sống không bằng (vì bận học lên); lại sợ không đủ động lực để vượt qua những thử thách ở bên kia. mình nói đại ý, du học về thì em vẫn như vậy, không thay đổi gì trong khi bạn cùng lứa đã khác – trong góc nhìn của các bạn. chỉ có em trong thế giới của em mới là khác. nên cứ quyết định theo kế hoạch mà em đã lựa chọn, đừng nghĩ gì nhiều quá.
mình thì mình vẫn thích ở đây hơn, bởi vừa vặn như chiếc áo may đo, đủ cho mình học tập và phát triển; ở đây cũng có bạn bè với những người thương mến, và cảnh vật còn chưa khám phá hết – thì sao cần phải đi ra ngoài nhiều. mà cũng có lẽ, do mình dành nhiều thời gian để rong ruổi trong quá khứ quá, nên giờ mất cảm hứng cho một hành trình nào khác. hành trình tiếp theo mà mình nghĩ tới, chắc là sẽ về Huế sau tầm 3 hay 4 năm nữa, mà dù thời gian dạo này trôi qua nhanh, thì chuyện ấy cũng hãy còn xa xôi lắm.
mà nói chuyện bạn bè đi xa, dạo này mình nghe nhiều, rồi các bạn đi nhiều quá. hành trình của các bạn, mình luôn ủng hộ bằng mọi cách; nhưng cảm xúc cá nhân thì, mình vẫn cứ hụt hẫng theo ngày tháng. bởi bạn đi rồi, đi hết, thì còn mấy ai đủ chân tình bên cạnh mình nữa. nhưng dù vậy, mình không cần bạn làm mình vui, cũng chẳng muốn đem nỗi buồn tới cho bạn; tụi mình vẫn cứ vậy, cứ sống trong cuộc đời mỗi đứa muốn, và vui cùng khi còn là bạn của nhau.