Bài viết trên Instagram ngày 07 tháng 05 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
đi qua mùa lãng quên.
3 năm trước, mình ở trong một giai đoạn tệ nhất của cuộc đời. tệ đến độ sau này nghĩ lại, thấy rùng mình không biết sao lúc ấy vượt qua hết. cũng may mắn rằng đoạn đó không tồn tại đủ lâu, mình cũng dần tìm lại sức sống như lúc ban đầu đã có.
mình đổi trọ, tìm việc mới, quên đi người đã từng gắn bó mà sống một cuộc đời khác. một hôm, trên đường đi làm về tự nhiên gặp đám chò rơi, chạy một đoạn chịu không được đành quay xe trở lại, nhặt nguyên giỏ đem về nhà ngắm. mình giữ được nó rất lâu, bởi ngay khi rụng xuống nó đã khô tự lúc nào, săn lại và cứng cáp theo năm tháng,đám chò ấy sau này, một ít theo bạn vào trong những lá thư nam tiến, cùng một ít tình cảm gửi bạn lúc đang đâm chồi. một ít khác ở lại bên mình cho đến ngày rơi vãi trên đường trong lần chuyển trọ cuối cùng ở Đà Nẵng. sự tồn tại của chúng, như sự đồng hành cùng một đoạn đường của bản thân mình, nó như sự kết nối, an ủi và xoa dịu những tổn thương trong lòng. và khi hết cả rồi, chúng lại tự nhiên mà rời đi, như hết phận sự khi ở bên cạnh mình.
rồi mình cũng nam tiến, vào Sài Gòn. khi dừng chân ở đây, bạn của bức thư dạo trước, bảo khi nào nên thử ra công viên với Bưu Điện thành phố mùa chò rơi, đẹp vô cùng tận. cái lời bạn nói, mình xem như lời hẹn áng chừng, cho một ngày không xa. rồi khi cái ngày ấy đến, mà dịch vẫn đang căng thẳng, mình đành ra công viên một mình, trong những ngày cuối tuần yên ắng. dịp ấy, khắp xung quanh mọi người đều ở nhà không làm gì, còn chò lại rụng khắp trên thảm cỏ, không dính chút cát bụi nào. nhưng lần ấy, mình chỉ ngắm chứ không đem về, bởi không có chỗ để.
nay mình trở lại Đà Nẵng, con đường cũ của 3 năm trước, chò vẫn còn đó và rụng nhiều. chỉ khác là người ta quét gom lại một đám nhỏ bên góc đường. mình đi ngang thấy vậy rồi cũng lướt đi, vô tình như chưa từng có ký ức về chúng…