Bài viết trên Instagram ngày 13 tháng 07 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
Song Lang (2018) đưa ra một cách giải thích rất hay cho khái niệm du hành thời gian, là qua nơi chốn, con người lẫn những món đồ. cái điều hay nhất của cách giải thích ấy, là việc chúng ta thực hành nó mỗi ngày, một cách vô thức mà chẳng nhận ra.
cơ mà, chúng ta không cần nhiều ba lựa chọn trên, thì chúng ta vẫn thực hiện những chuyến đi về quá khứ mỗi ngày, chính xác hơn là mỗi đêm, là qua những giấc mơ.
khác với những chuyến du hành trên phim ảnh thường thấy, những chuyến đi trong giấc mơ là những thứ ta không thể nào đoán định được là điều gì sẽ tới vào đêm nay, chỉ trừ khi – chúng ta nghĩ nhiều về nó quá, thì bằng cách này hay khác mà những mảnh ghép rời rạc sẽ xuất hiện.
và điều khác biệt cơ bản, khác hẳn với Song Lang, đó chính là việc chúng ta được sống trong cảm giác như đang xuất hiện ở hoàn cảnh ấy. bởi lựa chọn của ấy đợi phần nhiều vào trí nhớ, còn lựa chọn trong những giấc mơ tận dụng những ký ức trong sâu thẳm của mỗi người.
chính thế, có những khi, có những chuyện chúng ta tưởng đã quên, hoặc quá lâu mà chẳng thể nào nhớ lại được. thì cũng chính là chúng, lại trở nên trọn vẹn, sinh động và đẩy cảm xúc trong những giấc mơ.
nếu đang đi xa nhà lâu ngày chưa về, thì khung cảnh bình yên sẽ xuất hiện với tiếng cười nói.
nếu một khoảnh khắc đã vụt mất, hoặc một niềm ký ức thật đẹp đẽ luôn muốn quay trở lại, thì niềm vui và hạnh phúc khi được sống trong điều ấy có trong giấc mơ là thứ mà trí óc lẫn con tim có thể cảm nhận.
và có một khác biệt mang tính cốt lõi, là những điều xảy ra chẳng nào tác động vật lý đến thực tại. nhưng khi nào, khi bạn tỉnh giấc, và cảm thấy buồn vô cùng buồn vì một giấc mơ của đêm qua hay không, mình có rồi, nhiều nhiều lắm, đôi khi nó đủ để kéo tâm trạng mình xuống suốt một ngày sau đó.
nhưng dẫu cảm xúc có buồn hay vui sau mỗi chuyến đi, thì có một điều chắc rằng rằng, sự hiện hiện của những mảnh ký ức ấy chứng tỏ rằng bản thân nó là một vị trí quan trọng trong lòng. có thể chúng ta quên nhưng nó vẫn ở đó, vẫn sống động và mạnh mẽ trong một góc sâu thẳm của bản thân mình, để bùng cháy và sống động trong từng chuyến đi của chúng ta.
đó chính là điều tích cực, mà không phải chuyến du hành nào cũng có thể đem lại.