Bài viết trên Instagram ngày 15 tháng 06 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
văn phòng nay chỉ có 4 người, số còn lại chọn ở nhà, mình thì vẫn lên. lên vì muốn được ra ngoài và nhìn mọi thứ, dù rằng đa số khá lặng lẽ.
chạy qua những con đường vốn từng tấp nập, mình lại nhớ về những ngày đầu đi làm lại ở Sài Gòn. lúc ấy, thành phố vẫn chưa hoàn toàn mở cửa, vẫn còn đâu đó quán xá im lìm, công ty làm việc từ xa. giờ tan tầm lúc ấy, ngày thường cả cuối tuần đều lặng lẽ ít ồn ào. nhịp vắng đó bạn mình bảo như đang mùa Tết, cái mùa mà đa số mọi người đều chấp nhận để Sài Gòn được yên. mà Tết thì rõ, nào có duy trì được lâu, rồi cũng đôi mươi ngày, thành phố sôi động trở lại, ồn ào và lắm khuôn mặt bực mình.
vốn dĩ, mình không yêu được những lúc phải đi ra đường khi ở Sài Gòn, bởi thế nên được mấy khi có hứng chạy loanh quanh. nhưng thoáng một giây phút nào đó, khi sự náo nhiệt kia quay lại, mình lại thở nhẹ vì cũng đến lúc mọi thứ được bình thường.
hôm nay mọi người ăn trưa lặng lẽ, góc văn phòng vốn đã chia bốn nên mỗi người chiếm một. mở miệng ra nói chuyện cũng phải gào lên hết hơi hết sức, nên những xã giao thông thường nay cũng chẳng cần đến. đoạn ăn xong rồi anh giám đốc kể, đợt dịch trước mọi người ở nhà hết, mình anh lên, chán lắm.
dù mình cực thích yên lặng, nhưng những lúc thế này, những khi yên lặng không mời mà đến, đến phá cái bầu không khí vốn đã trong lành thoải mái từ trước đó, thì mình chẳng thích một chút nào. tất nhiên, một giây phút nào khác, mình sẽ tận hưởng cảm giác đầy riêng tư này, nhưng ấy chẳng bao giờ là điều mình muốn. sự ồn ào nào đã có, mình mong nó tiếp tục; sôi động ở đâu mà thành, hãy cứ vậy mà quay lại…