Bài viết trên Instagram ngày 30 tháng 09 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
một điều khá rõ ràng là, Trung Thu không thể nào quan trọng, hấp dẫn bằng Tết Nguyên Đán được. nhưng nếu nói đến sự gần gũi, đong đầy cảm xúc và dư vị để nhớ về hơn cả, mình sẽ chọn Trung Thu.
điều rộn ràng nhất, có lẽ là tiếng trống tùng tùng cắc tùng tùng pha lẫn tiếng hò reo từ đoàn Lân. đó là những anh trai trong xóm nhỏ, khoác lên mình cái đầu Lân với mặt ông Địa, đi đến từng nhà để quyên tiền. nhà ai sẵn lòng thì bật đèn sáng, nhà nào chưa thì tắt điện như đi ngủ sớm. những điệu nhảy của đoàn Lân cứ lặp tới lặp lui như cách Tây Du Ký (1986) chiếu mỗi hè, nhưng có ai quan tâm nó nhàm chán và quen thuộc đến thế nào đâu, bởi cứ một lần trống nổi lên, mỗi lần Lân đảo bước, lại thêm một lần để mong ngóng và thích thú.
nhà nào tự nhiên hiền lành thì xong trận sẽ dúi ít đồng bạc lẻ cho Lân, nhà nào nghịch thì treo lên để mấy anh thêm bở hơi tai. tiền có từ từng nhà chẳng đáng là bao, nhất là khi so với thời nay, chừng 5, 10 nghìn thôi chứ có nhiều nhặn gì. nhưng đi quanh xóm, gom cũng đủ cho mỗi đứa trẻ một cái bánh trung thu nhỏ kèm ít kẹo, bánh.
còn lung linh nhất, chính là những chiếc đèn trung thu tự chế. nhà nghèo, tự tìm lấy niềm vui ở xung quanh chứ có mong ngóng sự lấp lánh diệu kỳ nào khác. vỏ lon cho ai có điều kiện, bìa giấy cho ai biết tận dụng cuốn vở từ năm ngoái. ai chăm thì đục lỗ, khéo tay thì khắc hình, còn không thì rạch đôi đường cho ánh sáng xuyên qua. kiếm thêm sợi dây nhỏ với nhành cây tươi, (tươi thôi, chứ cành khô thì giòn, chạy nhanh dễ gãy), ấy thế là có ngay chiếc đèn trung thu để vui cùng bè bạn.
ai lớn hơn, thấy thế thật trẻ con thì đi ra vườn chặt cây tre nhỏ, cắt lấy một đốt với một đoạn dư ra, tẩm thêm dầu hoả với một nùi giẻ là thành cây đuốc nhỏ. lần nào tiếng trống vang lẫn tiếng huyên náo vang lại từ xa, thì ngay lập tức cầm thêm chiếc bật lửa mà đi theo để chung vui.
trong cái khung cảnh tranh tối tranh sáng của những chiếc đèn loe lói ấy, mình như lọt nhỏm, hoà mình vào sự háo hức của ngày trung thu sắp đến. sự nghèo nàn, khốn khó trong những ngày ấy trở nên nhạt nhoà, vô thường để nhường chỗ cho niềm vui, cảm xúc vỡ oà và dư vị ngọt ngào của những viên kẹo, chiếc bánh trung thu.