Các nhân viên cứu hộ tinh nhuệ giữ bình tĩnh giữa sinh tử như thế nào?
Giữa sự hỗn loạn, anh nhớ lại cuộc đời mình bình yên một cách lạ kỳ khi biết rằng đó không phải là nếu, mà là khi nào họ sẽ bị cắt thành từng mảnh.
· 9 phút đọc.
Giữa sự hỗn loạn, anh nhớ lại cuộc đời mình bình yên một cách lạ kỳ khi biết rằng đó không phải là nếu, mà là khi nào họ sẽ bị cắt thành từng mảnh. Anh chỉ tiếp tục đạp.
Câu chuyện từ năm 1986
Năm 1986, tàu sân bay USS Lexington đang hoạt động vào ban đêm ở Vịnh Mexico thì nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ trung tâm điều phối của Lực lượng Bảo vệ Bờ biển Hoa Kỳ. Một chiếc thuyền bị lật úp và theo báo cáo ban đầu, có đến 20 người đang ở dưới nước.
Bill Gibson và Rick Williamson, hai lính cứu hộ hàng không, cùng tổ bay của họ đã cất cánh từ USS Lexington trên một chiếc trực thăng SH-3D Sea King để đến khu vực được báo cáo. Tổ bay đã chuẩn bị cabin cho các hoạt động cứu hộ.
Khi đến khu vực, họ thực hiện mô hình tìm kiếm theo hộp và phi công ngồi ghế bên trái phát hiện một đèn nhấp nháy cách đó một dặm. Họ tiến lại gần một chiếc bè cứu sinh với bốn người trên đó – một điều bất ngờ so với thông tin ban đầu. Trực thăng được đưa lên độ cao 40 feet, và Gibson cùng Williamson được thả xuống mặt biển tối đen với sóng lớn. Trực thăng sau đó bay ra xa để tránh sức gió từ cánh quạt gây cản trở cho việc cứu hộ.
Sau khi giao tiếp và đánh giá tình trạng sốc của những người trên bè, hai người cứu hộ lần lượt kéo từng người về phía trực thăng và đưa họ lên bằng dây treo. Khi Gibson kéo được người cuối cùng vào vòng nước xoáy dữ dội dưới trực thăng, anh ra hiệu bằng ngón tay cái để tổ trưởng hạ dây đeo cứu hộ xuống. Nhưng ngay lúc đó, anh nhận thấy trực thăng bay ra xa.
Giây phút kinh hoàng
Trong khoảnh khắc bối rối, Gibson suy nghĩ về các khả năng: Có phải động cơ bị hỏng? Họ đã hết nhiên liệu? Hay thiết bị kéo gặp trục trặc?
Anh kinh hoàng quay sang trái và nhìn thấy điều không tưởng – một con tàu hàng dài 400 feet đang lao thẳng về phía họ! Không do dự, Gibson nắm lấy người sống sót và bắt đầu đạp chân mạnh mẽ sang bên phải để tránh con tàu đang tiến nhanh. Cả hai bị cuốn vào dòng nước dưới thân tàu khổng lồ, nhưng anh vẫn cố gắng hết sức.
Khi tàu hàng lướt qua, nó tạo ra một luồng sóng lớn mà Gibson phải chiến đấu để tránh bị cuốn vào và nghiền nát. Sau một khoảng thời gian dài như vô tận, họ cuối cùng cũng đến được phần đuôi tàu, nơi họ cảm nhận được âm thanh và sức mạnh khủng khiếp của các cánh quạt cao ba tầng đang xé nước trong màn đêm.
Không còn lựa chọn nào khác, Gibson lấy một hơi thở sâu và kéo người sống sót lặn xuống dưới nước.
Gibson dồn sức đạp mạnh vào màn đêm đen tối khi áp lực nước ép chặt lấy tai họ. Âm thanh chói tai từ các cánh quạt dội khắp làn nước. Giữa sự hỗn loạn, anh vẫn giữ một sự bình tĩnh lạ thường và tiếp tục đạp. Rồi, tất cả trở nên hoàn toàn yên tĩnh và thanh bình.
Họ đã làm điều không tưởng – vượt qua bên kia của cái chết, nơi con tàu đã bỏ lại phía sau. Họ sống sót!
Sự can đảm vượt thời gian
Bill Gibson đã ở đúng nơi, đúng lúc để thực hiện một cuộc cứu hộ tiêu chuẩn vào ban đêm. Tuy nhiên, khi điều không tưởng xảy ra, anh phải đưa ra một lựa chọn sống còn: Khi chiếc tàu hàng sắp nghiền nát cả anh và người sống sót, anh hoàn toàn có thể buông tay để cứu lấy bản thân. Nhưng anh đã chọn làm điều đúng đắn, không hề suy nghĩ đến phương án khác.
Sự bền bỉ không ngừng nghỉ và khả năng đối mặt với nỗi sợ hãi của anh là minh chứng rõ nét cho phương châm của các lính cứu hộ: Để người khác được sống!
Bạn đã từng ở đúng nơi, đúng thời điểm để đưa ra một quyết định đúng đắn? Bạn có làm điều đúng đắn hay bị những rào cản ngoài tầm kiểm soát khiến bạn tê liệt và không thể hành động kịp thời?
Tôi đã từng trải qua mọi phiên bản của tình huống này. Có những lúc tôi tự hào vì quyết định của mình, nhưng cũng có những lúc mang theo sự hối tiếc. Tuy nhiên, từ tất cả trải nghiệm đó, tôi đã rút ra nhiều bài học quý giá giúp định hình tương lai của mình tốt hơn.
Là một cựu lính cứu hộ hàng không của Hải quân Mỹ và một nhà leo núi Everest một mình, tôi đã học được nhiều điều về tư duy phản biện, vượt qua nỗi sợ và đối mặt với nghịch cảnh.
Bài học từ sự đối mặt với nghịch cảnh
Trong thời gian phục vụ, tôi đã hai lần triển khai đến Vịnh Ba Tư trong chiến dịch Southern Watch, thực hiện vô số nhiệm vụ. Nhưng phải đến sau trải nghiệm sinh tử năm 2011 trong vùng tử thần, nơi tôi hoàn toàn bị mù tuyết khi một mình trên đỉnh Everest, tôi mới bắt đầu tự nhìn nhận sâu sắc.
Toàn bộ trải nghiệm của tôi được mô tả trong cuốn sách Blind Descent: Surviving Alone and Blind on Mount Everest. Câu hỏi phổ biến nhất mà tôi nhận được kể từ sự kiện khủng khiếp đó là: Làm thế nào tôi không hoảng loạn trên đỉnh thế giới? Ngoài một phép màu từ Chúa, câu trả lời thực sự nằm ở những năm tháng huấn luyện quân đội khắc nghiệt và kinh nghiệm của tôi khi là một lính cứu hộ hàng không.
Chương trình huấn luyện của chúng tôi dạy phải giữ bình tĩnh trong mọi tình huống, vì hoảng loạn chính là kẻ thù. Mỗi chuyến bay trực thăng đều có khả năng đối mặt với những nỗi sợ và vượt qua những chấn thương không thể tưởng tượng. Những người đàn ông và phụ nữ vượt qua chương trình đào tạo đầy khắc nghiệt đó được kỳ vọng sẽ nhảy từ trực thăng đang bay lơ lửng xuống đại dương lạnh giá để cứu những nạn nhân đang hoảng loạn, thường chống trả và cố sử dụng người cứu hộ làm phao nổi.
Vì lý do này, chương trình của Hải quân có một trong những tỷ lệ loại bỏ cao nhất, bởi không phải ai cũng có thể vận hành trong một môi trường hỗn loạn và không thể dự đoán được như vậy.
Nghiên cứu từ thực tế
Một thập kỷ sau cuộc leo Everest, tôi vẫn liên tục được hỏi về khả năng giữ bình tĩnh của mình. Điều đó thúc đẩy tôi tiến hành nghiên cứu và viết thêm một cuốn sách khác mang tên Calm in the Chaos: True Tales from Elite U.S. Navy Aviation Rescue Swimmers.
Cuốn sách tập trung vào quá trình huấn luyện và trải nghiệm của các lính cứu hộ hàng không Hải quân Hoa Kỳ, như Bill Gibson và Rick Williamson. Tôi cũng đã phỏng vấn các phi hành đoàn và lính cứu hộ từ những sự kiện lịch sử như cuộc giải cứu phi hành gia Apollo 13, các nhiệm vụ tìm kiếm và cứu hộ trong chiến tranh Việt Nam, cứu trợ sau cơn bão Katrina, giải cứu thủy thủ đoàn từ một tàu ngầm đang cháy, và cả những người sống sót sau các vụ rơi trực thăng.
Thông qua những chương trình huấn luyện và trải nghiệm độc nhất vô nhị này, tôi đã rút ra các bài học, chiến thuật và tư duy có thể trực tiếp áp dụng cho những người đang đối mặt với hoảng loạn trong cuộc sống của chính họ. (Tôi cũng rất biết ơn khi có vợ tôi, JoAnna, một nhà tư vấn Cơ Đốc giáo, đóng góp sự khôn ngoan và kinh nghiệm của cô ấy trong từng chương sách để giúp truyền tải các bài học ứng dụng một cách nhẹ nhàng hơn.)
Những câu chuyện như của Bill Gibson đại diện cho những trường hợp cực đoan, nhưng mọi người đều có thể học hỏi và áp dụng những bài học đó vào cuộc sống của mình, nơi nỗi sợ hãi thường ngăn cản chúng ta tiến lên.
Những người xây dựng được sự bền bỉ trong cuộc sống hàng ngày sẽ có khả năng đối mặt với những thất bại khó khăn và tiếp tục tiến về phía trước. Trong những thời điểm khó khăn, chính sự kiên trì sẽ giúp bạn vượt qua. Nếu bạn xem việc từ bỏ là một lựa chọn, thì thường bạn sẽ chọn điều đó.
Cũng như cách những người lính cứu hộ phải đối mặt với sự hỗn loạn và khó lường trong các cuộc cứu hộ nguy hiểm, tất cả chúng ta đều sẽ có những sự kiện đau thương độc đáo trong cuộc sống.
Mọi thứ có thể bất định và thậm chí hỗn loạn, nhưng những gì chúng ta làm trong những thời điểm bất lợi đó sẽ dự đoán tư duy, khả năng phục hồi và sự trở lại mạnh mẽ của chúng ta sau những thất bại.
Không quan trọng chúng ta thất bại hay thành công, điều quan trọng là chúng ta học được gì từ những trải nghiệm đó để xây dựng một cách tiếp cận cuộc sống lành mạnh hơn trong tương lai.