Bài viết trên Instagram ngày 01 tháng 08 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
Sài Gòn có món, đặc sản gì nên thử nhỉ? mình hỏi thế khi gặp bạn lần đầu, nhờ dẫn tìm hiểu lúc mới vào. bạn cười bảo, nơi này không có đặc sản riêng, mà chỉ có của tất cả mọi miền.
nghe thật là chán, không lẽ nơi này không có nét ẩm thực riêng biệt nào, đủ dư âm và mùi vị để người ta quyến luyến sao? bạn nghe rồi dẫn mình đi ăn cơm tấm. đặc sản đặc sắc của Sài Gòn trong chuyến đi ấy, ngang vậy là hết.
sau này, được dịp vào nhiều hơn, ở lâu và ở sâu hơn, mình có thêm nhiều cơ hội trải nghiệm ẩm thực Sài Gòn. một điều dễ nhận ra là, nơi mà hội tụ biết bao người, với vô vàn tầng lớp khác nhau, thì muốn ăn gì với mức giá bao nhiêu cũng có cả.
mình từng thử dĩa cơm tấm chỉ 20 nghìn, có cơm và quả ốp la rắc muối, đủ no và ấm bụng. rồi cũng có những khi lướt qua những chiếc xe đẩy bán cơm chiên Dương Châu 15 nghìn, cơm vàng ươm bắt mắt nhưng khá ngại để thử. tầm tiền ấy cho một bữa ăn, đủ căng sức cho những ai no đói dựa vào đồng tiền kiếm được trong ngày, nhưng chẳng đủ chất mà đương đầu cho những ngày dài.
rồi cũng có dịp, được anh bạn người Sài Gòn gốc, sau cuộc dạo dài cùng nhóm bạn, đã dẫn tụi mình ghé tiệm gia truyền người Hoa bán mỳ vằn thắn. nước dùng tô mỳ ngon đủ sức so ấn tượng với vị nước chấm bún chả Hà Nội năm nào từng được mời. ăn ngon rất nhiều, mà bill sốc chẳng kém, dù nhìn lại trải nghiệm thì cũng ít nhiều là hợp lý.
thêm đôi lần nữa, bạn quen dẫn đến quán này, chỉ chỗ nọ tầm giờ đó sẽ bán món này cần phải thử. lâu lâu hội bạn văn phòng rủ đến quán kia ăn trưa, kèm lời nhắn ngon lắm nhất định phải thử. hôm khác lại chán, lên Grab mò tìm quán, cũng được đôi chỗ dần quen mà tìm đến khi không biết ăn gì.
trải nghiệm thì lúc nhiều lúc ít, dư vị đọng lại không phải lúc nào cũng sâu sắc; nhưng khi ở đủ lâu và đủ sâu, thì mình cũng dần chấp nhận rằng đâu cứ có đặc sản thì ẩm thực một nơi mới là đặc sắc, cứ đủ vị đủ món để thử mà trầm trồ là đủ lắm rồi.