Bài viết trên Instagram ngày 05 tháng 12 năm 2018
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
mình vẫn luôn nghĩ đơn giản rằng, hết đại học thì cũng là lúc phải trưởng thành, không thay đổi thì cũng cần có trách nhiệm. thành phố của mình cũng như vậy, Huế đang dần thay đổi, không phải trưởng thành cũng chẳng già cỗi đi, nó trẻ hóa theo cách mình chẳng muốn nhắc đến.
nhưng có lẽ, khoảnh khắc là điều mà thành phố ấy đợi. đợi cho những người sâu nặng với nó rời đi hết, trưởng thành và bận rộn với cuộc sống mới; mới có thể xoay mình thay đổi, để những kỷ niệm của người cũ không bị nhàu nhĩ những vết buồn của riêng họ.
trong chuyến đi cuối cùng ra Hà Nội, bạn gặp mình và bảo, anh may mắn bởi lúc nào đến thì cũng là lúc Hà Nội đẹp nhất. thời tiết nhẹ nhàng, se se lạnh, lá mùa thu và hoa mùa xuân rộn ràng khắp nẻo đường anh đi. Còn những lúc khác, những khi anh không hay, thì nơi này khắc nghiệt, mệt mỏi và xô bồ lắm.
nhưng điều mà bạn chẳng biết, rằng Hà Nội vẫn chỉ đẹp khi mình còn chưa biết nhiều về nó. sự choáng ngợp, những ngõ ngách, điều thú vị và cả những trải nghiệm suốt bao năm qua, Hà Nội là một gốc nhỏ tô điểm thêm bao màu sắc cho những điều đẹp đẽ ấy.
chuyến đi này, chuyến đi cuối cùng của tuổi trẻ, đã trọn vẹn theo một cách mà mình không thể nào quên được, khi trước đó mình sợ hãi – liệu chẳng còn ai, thì nơi này có còn hấp dẫn và đẹp đẽ trong lòng mình; hay chỉ còn lại là sự trống rỗng, vô định và không phải điều mình hướng đến?