Bài viết trên Instagram ngày 09 tháng 08 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
nhà mình ở xa thành phố, nên hẹn bạn tới chơi thì cũng thi thoảng mới được. một lần bạn vô tình chạy lướt qua, ghi nhớ rồi về kể lại với mình rằng nhà toàn cỏ cây hoa lá, sống ở một nơi như thế thì tuyệt vời biết bao, tính cách không bị ảnh hưởng mà chill chill theo thì cũng quá là lạ. nghe bạn nói rồi liên kết với những gì đang có ở nhà, thì đúng vậy thật, nhưng lúc đó chưa thân thiết nhiều nên mình không nói chi nhiều ngoài câu cảm ơn.
sau này, thân thiết nhiều, nên mở lòng hơn, mình chia sẻ nhiều chuyện riêng với bạn. trong số đó, là kể với bạn về đoạn mở đầu của cuốn Anna Karenina (1873) rằng, mọi gia đình đều sung sướng giống nhau, nhưng mỗi gia đình bất hạnh lại khổ sở theo một cách riêng. câu mở đầu ấy dẫn nhập cho những vấn đề cá nhân rất riêng mà gia đình mình gặp phải, lý do tại sao có những lúc mình bình thản đến tàn nhẫn – cách duy nhất để đương đầu, vượt qua những bất ổn ngay trong gia đình mình có. lớn lên rồi, mình dần cảm nhận ra lựa chọn ấy định hình nhân cách quá nhiều, tác động tiêu cực như thế nào đến việc phát triển và gìn giữ mối quan hệ.
nhưng, mình cũng nói với bạn rằng, có một điều mà cụ N. Tolstoy (1828 – 1910) không viết ra, mà mình biết vẫn tồn tại rằng, một gia đình bất hạnh không triệt tiêu hay xóa nhòa những khoảnh khắc hạnh phúc, sung sướng trong gia đình ấy. cũng vì lớn lên, mình có nhiều hơn thời gian để chiêm nghiệm và quan sát, nhất là mỗi lần về nhà sau một chuyến đi xa rất xa. nhìn mọi người quây quần bên mâm cơm và chuyện trò, ba với mẹ lúi húi tỉa cành rồi chăm cá, mình lại thấy sao những bất ổn trước kia nay lại xa xăm quá. có phải vì mình đã lớn, hay ba mẹ đã biết thương nhau nhiều hơn? mình thật lòng không biết đâu là câu trả lời cho chính xác.
tuy câu trả lời dù là như thế nào, mình vẫn thấy có sự liên kết rõ ràng giữa khung cảnh của ngôi nhà với những gì người khác nhìn vào. không phải là giả tạo, hay vỏ bọc hoàn hảo tiềm ẩn những bất ổn. mà đó là sự thay đổi, gắn kết và yêu thương nhiều hơn. và một điều không thể tiếc hơn rằng, hình ảnh ấy tươi sáng, đáng để hòa mình hơn, khi mà mình dần rời xa nó…