Bài viết trên Instagram ngày 09 tháng 12 năm 2020 | Anh đừng yêu người hiếu kỳ
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
anh đừng có yêu một người hiếu kỳ,
họ sẽ muốn biết anh là ai đấy,
anh đến từ đâu, nhà anh cũng vậy,
_nhìn ảnh của anh, đọc những dòng thơ.
họ sẽ đến vào bữa tối giữa giờ,
nói với mẹ anh về trăm thứ chuyện,
bảo anh tức giận khi anh cáu kỉnh,
_và nếu tổn thương, đừng khóc một mình.
anh nhướng mày, họ sẽ chẳng lặng thinh,
họ muốn biết mọi điều về anh tất,
đồ ăn anh yêu, màu anh thích nhất,
_cả những người mà anh muốn ở bên.
họ chẳng ngại ngần hỏi anh tại sao,
sẽ mua chiếc máy ảnh mà anh thích,
ban nhạc anh mê, áo len anh chọn,
vì anh mà học nấu những món ngon.
họ chẳng chịu lớp vỏ ngoài trống không,
họ muốn biết sâu bên trong anh nữa,
sao anh nặng nề, anh không thoải mái,
anh giận, anh vui, anh nhỡ buồn lòng.
họ sẽ biến thành trang giấy trắng trong,
để anh trút hết niềm thương nỗi khổ,
đừng yêu người hiếu kỳ làm gì cả,
chẳng phút nào họ rời mắt khỏi anh.
họ chẳng để tiếng thở dài lặng câm,
họ muốn biết mọi điều về anh tất,
dâng cho họ một tình yêu chân thật,
một, vô cùng, và mãi mãi về sau.
năm này tuần nọ, ngày tháng bể dâu,
_mấy giờ rồi anh? em vừa nói ấy?
em đã làm gì? điều anh cảm thấy?
liên miên thôi, anh cứ thế lạc vào.
_đừng yêu người hiếu kỳ, hỏi tại sao?
vì em đã từng yêu người như vậy,
họ sẽ mở toang lớp ngoài che đậy,
đọc từng vết thương, từng dấu tàn dư.
họ mổ xẻ từng ngóc ngách kẽ tơ,
từng suy nghĩ, từng nhịp anh tồn tại,
rồi họ về bên bàn ăn trống trải,
_chẳng bao giờ còn nghe điện của anh.
anh đâu phải cuộc thám hiểm trường chinh,
mà họ phải dành cả đời đi kiếm,
trái tim có lý lẽ riêng bí hiểm,
nhưng ngắn dài rồi cũng kết thúc thôi.
chẳng gì đớn đau hơn nữa trên đời,
là yêu một người hiếu kỳ như thế,
đuổi theo mọi vì sao nhưng không thể,
giữ được cho mình một ánh sáng riêng.
người từng đến đây, nhìn ngắm xung quanh,
người chinh phục, rồi một ngày đi mất,
người hiếu kỳ, mọi điều người biết tất,
người mà em đã từng để trong lòng.
một ngày kia, người rời chuyến tàu đông,
biết đâu sẽ đủ hiếu kỳ lần nữa,
đọc dòng tin cuối cùng em để ngỏ,
trên chiếc ghế bành ủ rũ năm xưa.
lòng hiếu kỳ chẳng quản nắng ngại mưa,
sẽ lay chuyển cả núi cao sừng sững,
nữa là em, một người trần chân thực, đã vì anh, rung động suốt năm dài.
bài thơ từ RVN, bản dịch của bạn Lily Ks, không rõ tác giả.