Bài viết trên Instagram ngày 11 tháng 12 năm 2020
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
Katherine cúi xuống và nhặt một hạt cát nhỏ xíu dưới bàn và giơ lên cho Trish nhìn.
– theo tôi hiểu, (cô nói) công trình siêu hệ thống ấy giúp cô tính toán được trọng lượng của cả một bãi biển toàn cát bằng cách cân một hạt cát.
– vâng, về cơ bản đúng như vậy. Trish trả lời.
– cô biết đấy, hạt cát nhỏ bé này có khối lượng. một khối lượng rất nhỏ, nhưng vẫn là khối lượng.
Trish gật đầu.
– và vì hạt cát này có khối lượng nên nó có trọng lực. tất nhiên, cũng rất nhỏ, nhưng vẫn có.
Trish gật đầu tiếp.
– vậy thì, (Katherine nói) nếu chúng ta có hàng nghìn tỉ hạt cát thế này và để chúng hấp dẫn nhau nhằm tạo nên… ví dụ mặt trăng đi thì trọng lực kết hợp của chúng đủ để dịch chuyển toàn bộ các đại dương và tạo ra thuỷ triều lên xuống trên hành tinh chúng ta.
Trish không hiểu rõ câu chuyện sẽ đi đến đâu, nhưng cô thấy thích thú với những điều mình đang nghe.
– giờ chúng ta cùng giả định nhé? (Katherine vừa nói, tay vừa phủi hạt cát đi) nếu tôi bảo cô rằng một suy nghĩ, tức là bất kỳ ý tưởng nhỏ nhoi nào hình thành trong tâm trí chúng ta, trên thực tế cũng có khối lượng thì sao nào? nếu một suy nghĩ là một vật chất thật sự, một thực thể đo đếm được, với một khối lượng đo đếm được thì sẽ sao? dĩ nhiên, đó là một khối lượng vô cùng nhỏ, nhưng vẫn cứ là khối lượng. vậy hàm ẩn ở đây là gì?nói một cách giả định ư? chà, hàm ẩn rõ nét là, nếu một suy nghĩ cũng có khối lượng thì nó sẽ có trọng lực và có thể hút mọi vật về phía nó.
Katherine mỉm cười.
– cô cừ lắm. giờ ta tiến thêm một bước nhé. chuyện gì sẽ xảy ra nếu nhiều người cùng tập trung vào một suy nghĩ giống nhau? tất cả những điều nảy ra từ những suy nghĩ đó sẽ hợp nhất lại, và khối lượng luỹ tích của suy nghĩ này bắt đầu tăng lên. bởi vậy, trọng lực của nó cũng tăng lên.
– đúng. Trish theo dòng dẫn dắt mà đồng tình.
– nghĩa là, nếu có đủ số người cùng nghĩ về một điều thì lực hấp dẫn của suy nghĩ đó trở nên hữu hình, tạo ra một lực thực sự, (Katherine nháy mắt) và có thể gây ra một ảnh hưởng đo đếm được lên thế giới vật chất của chúng ta đấy.
…
trích đoạn trong chương 18, Biểu tượng thất truyền (2009, Dan Brown), đoạn mà mình thích nhất trong truyện.