Bài viết trên Instagram ngày 19 tháng 02 năm 2021
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
từ khi rời bỏ đại học và đi làm tới nay, mình đổi thành phố sinh sống là 4 lần, trong gần 4 năm.
lần đầu tiên là Huế vào Đà Nẵng. đi khi lần đầu tìm được việc, nên tâm thế đi vào là khá đầy năng lượng. nhưng giai đoạn ấy chuẩn bị không kỹ, lần đầu sang môi trường mới nên cũng kha khá vất vả để ổn định. may sao có bạn bè giúp đỡ, nên đi qua khó khăn cũng nhanh. mà, công việc khiến mình đi vào cũng kết thúc nhanh không kém. tuổi trẻ chưa trải sự đời, nên giai đoạn đó nhảy việc khá nhiều.
lần tiếp theo là Đà Nẵng lên Đà Lạt, lý do là muốn lên một thời gian để ở, để thư giãn sau những năm tháng cày cuốc công việc mệt nhoài. lên thì cũng vừa ý, không khí trong lành mát mẻ, đồ ăn ngon và có sẵn khắp nơi. nhưng khá vắng tiếng người thành ra nhanh cô đơn, ban đầu tính ở lại 3 tháng, nhưng được 3 tuần là chịu không được đành đi. sự ra đi cũng có vấn đề, cũng khá tiêu cực nên không muốn nhắc, chỉ là không bao giờ muốn quay lại đó.
rời Đà Lạt, tiếp tục chạy xe máy xuống Sài Gòn, ở tạm nhà bạn xong ở lại với nhau gần năm ròng. bạn bè bạn sợ không quen vì thấy tính mình hơi tĩnh, nhưng tâm thế lúc ấy mình khá cởi mở nên sẵn lòng đón nhận không khí mới lạ của nơi này. tuy nhiên, khi mọi thứ mới mẻ đi qua, mình lại nhanh ngán, và không thật sự vui khi ở lại nơi này.
nên, khi sắp đầy năm rưỡi, mình lại đi tiếp, về lại Đà Nẵng. lần đến này tuy mới mà như cũ, vì mọi thứ vẫn thân thuộc, chỉ giá phòng cao gấp rưỡi, nhìn xong hết muốn ở. cũng nếu so với các chuyến đi trước, lần này mình chuẩn bị kỹ hơn, có nhiều thời gian để sắp xếp và lựa chọn nên gây dựng cuộc sống mới như nào. cũng cần nhắc là, trải nghiệm này mới, nhưng khá cũ vì bạn bè xung quanh nhiều và đã ở sẵn đó chờ đón, chỉ đợi thời gian rảnh mà lên cái hẹn là gặp được nhau. thành phố này luôn đặc biệt với mình, theo cách như vậy.
bạn khi thấy mình xuống Sài Gòn khi mới nghe lên Đà Lạt, đã hỏi rằng liệu định lông bông thế đến bao giờ? mình bảo nói lông bông cũng được, chẳng có gì là sai; nhưng mà nếu ở được thì ở, không được thì đi, mắc gì phải níu lại cho thêm mệt, mình không vì sợ người ta bảo lông bông mà không dám rời đi dù nơi ấy lắm vấn đề; và tại sao đi được mà không về được?