Bài viết trên Instagram ngày 25 tháng 09 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
mình từng có một cảm giác may mắn, khi so với những bạn bè cùng trang lứa – là sinh ra và học bốn năm đại học ở Huế. cái cảm giác rằng dù mình đi xa và đi lâu đến mấy rồi cũng lạc quan cho ngày trở về, chứ như bạn – dù có nhớ có thương đến mấy, Huế vẫn là đất khách quê người. có ghé qua để dừng lại thì cũng là một kẻ lữ hành trên con đường bạn đi mà thôi.
nhưng khi mình mở lòng và bước đi rồi, mình lại chẳng còn cảm thấy may mắn với điều ấy nữa. bởi chính bản mình đã và đang trải qua cái cảm giác như bạn mình trải qua ấy, ở cái nơi mà người ta gọi là thành phố đáng sống.
trong một cuộc nói chuyện trước lúc đi ngủ gần đây, bạn nói rằng bạn đang sợ phải làm thân với người khác. vì trong quá khứ, cái lựa chọn của chúng bạn lại quá xa xôi với Đà Nẵng làm bạn phải lủi thủi hết năm thứ nhất đại học ở nơi này. giờ thì đỡ lủi thủi rồi, nhưng vẫn còn đó cảm giác buồn vì biết điều chi là sắp tới.
nghe bạn nói mình lại nghĩ về chính bản thân, mình từng không sợ chia ly bởi thật sự tin rằng nếu đủ duyên và sâu sắc, thì mình với bạn sẽ chạm được vào nhau. còn nếu khi chia ly rồi thì cũng chính sự duyên và sâu sắc ấy sẽ đong đầy và níu giữ hết tất cả kỷ niệm.
nhưng dạo gần đây nhiều chuyện đã xảy ra, làm mình phải nhìn lại rất nhiều về những mối quan hệ, khi cô bạn đồng nghiệp cực kỳ thân tình nghỉ việc, khi vô tình biết đứa em với bao kỷ niệm nay đã đi du học mà chẳng nói lời nào với mình.
và đột nhiên mình sợ phải tạm biệt thêm một ai đó, bởi lúc ấy tới rồi mình mới hay là mọi tình cảm và trân quý suốt bấy lâu mình đã thờ ơ nhiều lắm, và sự bao dung này không đủ để đón nhận và ôm trọn hết tình cảm mà mọi người đã dành cho.