Bài viết trên Instagram ngày 28 tháng 09 năm 2019
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 2 phút đọc.
chuyến lên Đà Lạt đem đến cho mình nhiều cảm xúc và suy nghĩ.
là cái cách mà anh bạn nhắn, bảo Sài Gòn không hợp đâu, Đà Lạt mới phải. là cách mọi người khi đối xử với mình, của những con người xa lạ ở trên kia, và những người lâu ngày không gặp nơi thành phố này. là cách Đà Lạt đem đến cảm giác nhớ Huế đến kinh khủng, đi đâu gặp ai khi nghe giọng cũng bảo rằng đây nhiều người Huế lắm – có Trịnh nè, rồi phải đến tám chín giờ mọi thứ mới mở cửa chào mừng thế giới bên ngoài.
mình nghĩ rằng, có lẽ đúng, Đà Lạt hợp với bản thân mình hơn là không khí thị thành sôi động. nhưng mình vẫn nghĩ rằng đây chưa phải lúc ở mãi trên đó, những ngày ở thật sự trong lành và mát mẻ, mình ở miết đó luôn cũng được. cơ mà thế lại khá phí phạm thời gian của chính mình, nên mình quyết định rời đi (chưa kể có vài chuyện linh tinh đau đầu nữa).
ở đây mình không chụp được nhiều, chủ yếu là loanh quanh mấy quán cà phê, sáng sớm đi tìm mây với vài góc quanh chỗ mình ở (chỗ mình là chỗ trũng, nên sáng lên núi cao nhìn xuống chỉ mỗi là mây thôi à).
Đà Lạt đẹp không? đẹp chứ.
mát mẻ nhỉ? tất nhiên rồi.
nhưng cũng cô đơn cực kỳ, nhất là khi đi một mình.
vốn bản thân mình đã quen làm mọi thứ một mình, tưởng đã quen với điều ấy, ấy thế mà sự cô đơn nếu làm mọi thứ một mình ở Đà Lạt lại ở cấp độ khác – khó khăn và dễ làm mình bỏ cuộc hơn.
nhưng nói thế nào thì, mình vẫn sẽ quay lại, không đi một mình – chán lắm luôn và cũng không phải sớm gần đây – cần thời gian để quên bớt vài điều không vui lúc ở trển đó. và cũng không tính sẽ định cư hay ở lại trên đó dài lâu – Huế vẫn thích hơn rất nhiều…