Truyền thống tôn sư trọng đạo trong thời nay
Thực hành tôn giáo giúp đời sống an lành, hạnh phúc, giác ngộ và mang lại năng lượng tích cực cho bản thân, giá trị đẹp cho cộng đồng.
· 6 phút đọc.
Công giáo dục và sinh thành của một con người được cấu thành từ 3 yếu tố: gia đình, nhà trường và xã hội. Trong không khí cận kề ngày nhà giáo, hãy cùng chia sẻ và suy ngẫm về tình thầy trò trong nhịp sống hiện đại. Giữa vòng quay của nhịp sống này thì mọi thứ liệu có còn trọn vẹn và chân tình như ngày trước?
Ngày lễ nhà giáo ngày trước trọng ân tình
Cô Phương dạy môn Văn ở một trường cấp 3 trong thành phố nay cũng đã được 30 năm. Cô kể, những ngày 20.11 thời điểm trước là một khoảng thời gian cực kỳ hạnh phúc và nhiều điều để nhớ. Những dịp ấy, học sinh từng đoàn kéo nhau tới nhà thầy cô, vui đùa rồi trò chuyện rôm rả. Trong nhà từ mấy hôm trước cô cũng chuẩn bị trái cây, bánh kẹo để đón tụi nhỏ. Với những đứa trẻ ấy, ngày 20.11 không chỉ là dịp để bày tỏ tình cảm với thầy cô qua những bó hoa và lời chúc. Mà đó còn là dịp nhìn thấy thầy cô với một vai trò khác, bớt nghiêm khắc và bớt khó tính hơn. Ở nhà cô giáo, tụi nhỏ thỏa sức hỏi chuyện, vui đùa cùng cô, không phải lo sợ bài tập, kiểm tra này kia. Khoảng thời gian ấy thật sự vui, vui như dịp Tết sắp về vậy.
Cô Phương còn nói rằng, ngày đó tình cảm và cách thể hiện của tụi nhỏ đơn giản và mộc mạc vô cùng. Một bó với đủ loại hoa quanh vườn, hoa trồng được có mà hoa dại cũng có. Mà tụi nó cần gì ra chợ hay phải kiếm loại thật to lớn. Cứ đẹp đẽ và đầy đủ sức là quý lắm rồi. Lúc ấy chưa có mạng xã hội, hay điện thoại nhiều như bây giờ. Mọi kết nối đơn giản chỉ là qua những cuộc trò chuyện và chia sẻ với nhau, một người nói muôn người nghe. Có khi còn tranh giành nhau để mà nói. Lúc ấy, thật sự là vui nhiều lắm.
Nhịp sống hiện đại làm lu mờ biết bao điều tốt đẹp
Cũng cô Phương, nhưng của năm ngoái thì không còn háo hức như trước nữa. Từ mấy ngày trước, trước khi tới ngày nhà giáo, học trò phương xa đã nhắn tin chúc mừng. Những dòng tin cô cứ thấy na ná nhau, dường như cùng một hôm nhận hai ba tin tương tự. Có phải tụi nhỏ lấy trên mạng về rồi gửi đi khắp nơi không nhỉ? Nếu như vậy thì buồn lắm.
Lại còn cả cái ví điện tử mà thằng con cô mới cài cho cô nữa. Bỗng một hôm nó báo là cô nhận được tiền, mở ra thì có lời chúc Chuc co 20 11 vui ve nhieu niem vui. Cô không thấy chút chân thành nào trong lời chúc ấy hết. Mọi thứ dạo gần đây cứ bị vật chất hóa. Cả lời chúc cũng như thế, tự nhiên cô thấy buồn nhiều hơn nếu là không nhận được gì.
Một thầy giáo khác, là thầy Vương. Thầy trước giờ dạy môn Giáo dục công dân, một môn khá nhàn nhã, nhưng trong mắt tụi học trò thì, Môn này đạo đức giả quá thầy ơi. Nghe vậy thầy giận lắm, nhưng biết sao được, những điều hay lẽ phải là điều nên được dạy, nhưng khi nó còn là môn phụ, thì học sinh sao chú ý bằng những môn tự nhiên kia được chứ. Và rồi cục diện thay đổi, lúc Bộ chủ trương thi tốt nghiệp có môn Giáo dục. Kể từ ngày ấy thầy bắt đầu nhận được nhiều sự quan tâm của tụi nhỏ, nhất là những dịp ngày nhà giáo.
Vốn là thầy dạy môn phụ, nên từng có lúc thầy chạnh lòng vì mình không được quan tâm nhiều như những thầy cô dạy môn chính. Nhưng tình huống của sự thay đổi hiện tại, không làm thầy thấy vừa lòng và thỏa mãn. Tụi nó tìm đến thầy vì giờ môn này trở nên quan trọng, chứ có bao nhiêu đứa thực lòng quý trọng thầy cơ chứ?
Hãy luôn giữ sự chân thành nơi tình thầy trò
Tình cảm thầy trò luôn có sự giản dị, chân thành, không vụ lợi. Trong nhịp sống hiện đại điều ấy dường như sẽ trở nên dễ dàng lu mờ. Nhưng hãy luôn cố gắng thể hiện sự chân thành nơi cảm xúc và duy trì nhiệt tình nơi hành động. Hẳn thầy cô nào cũng rất là vui nếu có học trò ghé thăm, nói chuyện đôi câu để biết đứa trẻ ngày nào nay đã lớn đến thế nào. Chính những điều ấy sẽ khiến tình cảm của thầy cô lẫn học trò trở nên chân thành và đáng yêu hơn bao giờ hết.
Dẫu biết rằng, nhịp sống hiện đại sẽ dễ làm con người ta yêu cuồng sống vội. Nhưng nếu bạn có thể sẵn sàng dành một chút thời gian, để quan tâm và yêu thương lấy thầy cô mình bằng việc gặp gỡ. Thì sẽ trân quý và đáng gìn giữ hơn là việc ngồi từ xa và nhắn cho cô đôi dòng tin. Và cũng đừng quên rằng, thể hiện tình cảm không chờ đợi ngày tháng, nếu bạn yêu quý và muốn thể hiện. Thì hãy ngay và luôn để thực hiện điều ấy chứ đừng chờ đợi tới một lúc nào khác.
Tình thầy trò trong nhịp sống hiện đại thường có dễ bị phai nhạt hoặc nhuốm màu thực dụng. Nhưng bởi như thế ta lại càng trân quý và yêu thương những hành động đơn giản, mộc mạc dành cho nhau. Cho nên hãy nhớ, và suy nghĩ về một cuộc gặp, lời chúc trực tiếp tới những người đã dạy dỗ mình. Có như thế thì mới thật đáng quý và trọn vẹn biết nhường nào.