Bài viết trên Instagram ngày 10 tháng 02 năm 2022
nhavantuonglai là kênh chuyên viết lách chia sẻ và hướng dẫn thuần thục khi thực hành viết lách qua những bài chia sẻ trên Instagram chính thức.
· 3 phút đọc.
hết 4 năm đại học, mình nhận ra nay mùa hè đã biến mất, bởi không còn đi học thì cũng đâu còn quãng nghỉ dài giữa các năm; đi làm rồi, nghỉ ngơi nhất là những ngày phép và cuối tuần.
hết 4 năm tiếp theo, mình nhận ra thêm, thời gian dài nhất ở Huế có lẽ là những ngày Tết. chọn một thành phố khác, với cuộc sống khác, thì nơi ấy đành ở riêng một góc.
trong nhiều cuộc trò chuyện với bạn, khi nói về tương lai, mình vẫn luôn kể lúc nào đó sẽ trở lại Huế; nhưng mình cũng nói thêm, đó là quyết định chưa chắc chắn. điều khiến băn khoăn, không phải nơi ấy có đủ cơ hội hay vòng tay nồng ấm chào đón hay không, mà bởi sẽ cảm nhận chúng như thế nào – và có làm mất đi sự chiêm nghiệm vốn đã dành?
lần đầu đặt chân đến Đà Nẵng, đó chỉ là chuyến tập huấn ngắn ngày, nên những lúc không bận rộn mình lấy xe đạp và rong ruổi qua những con phố và hàng cây; rồi cảm nhận nơi này thật tuyệt vời, đúng kiểu thành phố đáng sống mà người ta hay nói. thêm vài chuyến trở lại và cảm nhận vẫn nguyên thế. ấy mà lúc xách đồ vào đây để sống, cơm áo gạo tiền đè nặng lên vai và những điều đáng sống trước khi giờ sao vớ vẩn quá.
về cơ bản, cũng tương tự một người với 2 tính cách, khi làm việc và lúc vui chơi thường rất khác nhau. môi trường quyết định thái độ, và cách ta nhìn vào thế giới xung quanh. khi mình chưa nhận ra điều ấy, trải nghiệm lúc ban đầu sống và làm việc ở Đà Nẵng thật đáng buồn và đáng quên. và khi nhận ra rồi, mình lại lo liệu kế hoạch trong tương lai đã vạch thì có tránh được cảm giác ấy không…
nhưng nghĩ vậy thì xa xôi quá, xa cả quá khứ lẫn tương lai, còn hiện tại thì mọi thứ vẫn đang ổn, một công việc như mong muốn ở Đà Nẵng, và mình vẫn dành thời gian mà tận hưởng những lúc về Huế. 2 tuần trở về, mình lên chùa thăm bạn, ở nhà làm việc rồi về phố đổi không khí, không làm thì phụ ba mẹ dọn dẹp xong quây quần, dành thời gian để đi chơi cùng bé út và cũng dành thời gian lang thang một mình.
đó là những trải nghiệm đơn giản và không thú vị, nhưng với mình vậy cũng đủ để sống cùng. chúng có lẽ khác trước, khi mình luôn tự hỏi đâu là cơ hội tốt nhất, nơi nào là phù hợp nhất. mà hiện tại thì những vấn đề ấy cũng quan trọng đó, nhưng quan trọng hơn thì vẫn là hiện tại mà thôi.