Clifford Stoll | Gián điệp mạng (Chương 40)

Gián điệp mạng là câu chuyện người thật việc thật kể về cuộc săn đuổi hacker bất đắc dĩ của nhà khoa học chuyển tay ngang trở thành chuyên gia mạng máy tính ở Phòng Thí nghiệm Lawrence Berkeley, California, Mỹ.

 · 17 phút đọc.

Gián điệp mạng là câu chuyện người thật việc thật kể về cuộc săn đuổi hacker bất đắc dĩ của nhà khoa học chuyển tay ngang trở thành chuyên gia mạng máy tính ở Phòng Thí nghiệm Lawrence Berkeley, California, Mỹ.

Dậy đi nào, gã lười, 9 giờ sáng thứ Bảy, Martha đã giục tôi. Hôm nay chúng ta sẽ làm đất để trồng cà chua.

Mới là tháng Một mà em, tôi phản đối. Tất cả còn đang im lìm. Gấu đang ngủ đông. Anh cũng đang ngủ đông. Tôi trùm chăn lên đầu, nhưng cô nàng giật ra. Ra ngoài đi nào, Martha vừa nói vừa nắm chặt cổ tay tôi.

Thoạt nhìn, có vẻ tôi đúng. Cả khu vườn vẫn im lìm trong giấc ngủ đông.

Nhìn kìa, Martha nói rồi cúi xuống một cụm hoa hồng, đưa tay ra chạm vào những búp nụ chúm chím. Cô chỉ vào cây mận, và khi nhìn gần hơn, tôi thấy những chồi lá tí hon đang mơn mởn vươn lên từ những cành cây trần trụi. Đám cây cối tội nghiệp ở California – không có lấy một mùa đông tử tế để ngủ cho yên.

Martha đưa cho tôi một cái xẻng, và chúng tôi bắt đầu một chu kỳ hằng năm: xới đất, bón phân, gieo những hạt cà chua tí hon vào luống. Năm nào cũng vậy, chúng tôi trồng xen canh nhiều loại cây có thời gian chín khác nhau, rồi trồng xen kẽ cà chua trong vài tuần để có nguồn cà chua ổn định cho cả mùa hè. Và hằng năm, cà chua đều chín rộ vào ngày 15 tháng Tám.

Đó là một công việc chậm chạp và nặng nề do nền đất vẫn còn rắn vì đất ở đây là đất sét cùng hơi ẩm từ những cơn mưa mùa đông để lại. Nhưng cuối cùng, sau một hồi lấm lem bùn đất và mồ hôi nhễ nhại, chúng tôi cũng đã xới tơi được một khoảnh đất; cả hai dừng tay để đi tắm và nạp năng lượng.

Trong phòng tắm, tôi như được hồi sinh. Tôi thư thái dầm mình dưới vòi nước ấm, tận hưởng sự khoan khoái khi được Martha chà lưng. Có lẽ, cuộc sống thôn dã lành mạnh cũng không phải là một ý tưởng quá tệ.

Đang lúc Martha gội đầu cho tôi thì cái máy tin quái ác, dù đã bị chôn sâu dưới đống quần áo, lại inh ỏi réo lên, phá tan sự yên bình của chúng tôi.

Martha rên rỉ phản đối: Anh dám…

Quá muộn rồi. Tôi nhảy ra khỏi bồn tắm và chạy ra phòng khách, bật máy Macintosh, rồi gọi đến máy tính ở phòng thí nghiệm. Sventek. tôi vội vàng gọi đến số nhà riêng của Steve White. Hắn đang ở trên mạng, Steve.

Được rồi. Tôi sẽ lần dấu và gọi cho Frankfurt.

Lát sau, Steve trở lại đường dây. Hắn biến rồi, vừa thoáng vào đây đã ngắt kết nối luôn rồi. Bây giờ gọi cho phía Đức cũng vô ích.

Khốn kiếp! Tôi chỉ còn biết đứng sững trong sự chán nản cùng cực; trần truồng, ướt nhoẹt và run rẩy giữa phòng ăn, những giọt xà bông trên đầu thi nhau rơi xuống bàn phím máy tính.

Claudia đang tập Beethoven cũng phải giật mình khi thấy người bạn cùng nhà tồng ngồng chạy tọt vào phòng khách, cô đặt cây violin xuống và nhìn chằm chằm, rồi cười phá lên và chuyển sang chơi một giai điệu khôi hài. Tôi gượng đáp lời bằng một điệu nhảy, nhưng tâm trí vẫn còn bị ám ảnh vì gã hacker nên chỉ nghều ngoào được vài động tác lại thôi. tôi xấu hổ lầm lũi trở lại phòng tắm. Martha nhìn tôi giận dữ, nhưng rồi nàng nguôi lại và kéo tôi trở về dòng nước ấm.

Anh xin lỗi, em yêu, tôi lúng búng phân bua. Đó là cơ hội duy nhất để bọn anh tóm được hắn, nhưng hắn lại biến mất nhanh quá.

Tuyệt, Martha nói. _Vừa kịp để kéo anh ra khỏi phòng tắm, nhưng không kịp để tìm ra tung tích hắn. Hình như hắn biết anh đang theo dõi nên cố tình trêu ngươi. Hắn như có thần giao cách cảm vậy, biết được khi nào thì anh tắm. Hoặc đang ở trên giường. _

Anh xin lỗi, em yêu. Tôi cũng cảm thấy có lỗi.

Anh yêu, chúng ta phải làm gì đó. Không thể để hắn dắt mũi mãi được. Và tất cả đám điệp viên ăn mặc bảnh bao mà anh hay nói chuyện kia – họ đã làm gì để hỗ trợ anh nào? Không gì cả. Chúng ta phải tự lực cánh sinh thôi.

Nàng nói đúng: tôi đã tốn không biết bao nhiêu thời gian gọi điện cho FBI, CIA, NSA, OSI và Bộ Năng lượng. Cả những nơi khác, như BKA, cũng biết về vấn đề của chúng tôi, nhưng không ai chủ động đứng lên làm gì cả.

Nhưng chúng ta có thể làm gì khi không có sự giúp sức từ Chính phủ? Tôi hỏi. Chúng ta cần lệnh lục soát và nhiều thứ khác nữa. Cần phải có sự đồng ý chính thức mới tiến hành các cuộc lần dấu điện thoại được.

Đúng, nhưng chúng ta đưa các thứ vào máy tính riêng của mình thì đâu cần đến ai cho phép.

Vậy thì sao? Dưới làn hơi nước mờ mịt, Martha ném cho tôi một cái nhìn ranh mãnh.

Anh yêu, em có một kế hoạch… nàng lấy bọt xà phòng vẽ một chòm râu dê và hàng ria mép lên mặt tôi.

Kế hoạch gì vậy em?

Đến lúc thực hiện kế hoạch bí mật 35B rồi.

Tuyệt vời. Nhất định sẽ thành công đấy! À, mà em này… thế kế hoạch bí mật 35B là gì vậy?

Là Chiến dịch Vòi Hoa sen.

Rồi sao?

Anh thấy đấy, gã gián điệp từ Hannover này tìm kiếm các thông tin mật, phải không nào?

Martha nói. Vậy thì cứ cho hắn thứ hắn muốn – các bí mật quân sự dành cho gián điệp. Nhiều vào. Cả đống bí mật.

Nhưng biết lấy bí mật ở đâu ra bây giờ? Chúng ta có biết bí mật quân sự nào đâu.

Thì bịa ra, anh yêu!

Ôi! Martha đã nghĩ ra được giải pháp hiển nhiên cho vấn đề của chúng tôi.

Hãy cho hắn những gì hắn tìm kiếm. Tạo ra vài tập tin chứa thông tin giả mạo, bổ sung vào đó những tài liệu bí mật ma, rồi đem rải lác đác trong máy tính của tôi. Gã hacker thấy chúng, hồ hởi đọc vài giờ rồi hỉ hả sao chép tất cả.

Thật gọn ghẽ.

Cần tạo ra bao nhiêu dữ liệu? Vừa gội đầu cho Martha, tôi vừa nhẩm tính: Chúng tôi muốn hắn hoạt động trong hai giờ. Hắn kết nối qua đường dây 1.200 baud, tức là có thể đọc được khoảng 120 ký tự/ giây. Trong hai giờ, hắn có thể đọc lướt khoảng 150.000 từ.

Cô nàng phản gián yêu kiều của anh, chỉ còn một vấn đề nữa thôi. Đào đâu ra 500 trang tài liệu bí mật giả đây?

Đơn giản mà, anh yêu. Chúng ta tạo ra thôi, sử dụng các dữ liệu sẵn có thông thường.

Khi dòng nước nóng đã hết, chúng tôi trèo ra khỏi bồn tắm. Martha vừa cười toe toét vừa giải thích kỹ hơn ý tưởng của mình. Không thể tạo ra chừng đó thông tin trong một đêm được. Nhưng chúng ta có thể làm dần dần, miễn là vẫn đi trước hắn. Có thể lấy những tài liệu hành chính thông thường, thay đổi một chút, và gắn cho chúng những tiêu đề nghe có vẻ bí mật. Tài liệu bí mật thực sự chắc chứa toàn biệt ngữ quan liêu nhàm chán…

… Vậy là chỉ cần lấy chồng tài liệu hướng dẫn mà chỉ có Chúa mới hiểu nổi của Bộ Năng lượng lúc nào cũng chất đống trên bàn làm việc của anh, rồi hô biến cho chúng trở thành tài liệu bí mật quốc gia.

Martha nói tiếp. Nhưng nhớ cẩn thận, hãy chọn những tiêu đề nhạt nhẽo và sặc mùi quan liêu. Nếu chúng ta chọn tiêu đề: HÃY ĐỌC TÀI LIỆU SIÊU TUYỆT MẬT NÀY, thì gã hacker chắc chắn sẽ nghi ngờ. Giữ mọi thứ ở chừng mực thôi, sao cho vừa đủ bầu không khí bí mật để khiến hắn tò mò, nhưng lại không lộ liễu quá._ Tôi nghiền ngẫm những ý tưởng của Martha trong đầu, và chợt nảy ra cách thực thi chúng. Thế này nhé. Chúng ta sẽ tạo ra một thư ký giúp việc cho những người đang tham gia vào một dự án bí mật, rồi dẫn dắt để gã hacker trông thấy các tập tin xử lý văn bản của cô này. Rất nhiều bản viết nháp, các tập tin lặp đi lặp lại, và các biên bản ghi nhớ liên phòng.

Ra tới phòng khách, chúng tôi gặp Claudia; cô đã lau sạch vũng nước tôi vừa để lại. Nghe xong kế hoạch của chúng tôi, cô đóng góp một ý tưởng mới. Anh có thể tạo một tập tin thư mẫu trong máy tính, dụ gã hacker gửi thư đến để xin thêm thông tin. Nếu mắc bẫy, biết đâu hắn sẽ để lộ ra địa chỉ hồi âm của mình.

Đúng, Martha reo lên, một bức thư hứa cung cấp thêm thông tin, tất nhiên là vậy rồi!

Ba chúng tôi ngồi quanh bàn ăn với món trứng ốp – la, vừa cười ranh mãnh vừa vạch kế hoạch chi tiết. Claudia bày cách tạo lá thư mẫu: Tôi nghĩ nên làm sao để nó trông giống giải thưởng trong hộp bánh Cracker Jack. Hãy gửi thư cho chúng tôi, và chúng tôi sẽ gửi… một vòng giải mã bí mật.

Nhưng mà, tôi nói, làm gì có chuyện hắn lại ngu ngốc đến mức gửi địa chỉ của mình cho chúng ta.

Nhận ra rằng mình vừa dội gáo nước lạnh vào các bạn đồng mưu, tôi vội chữa cháy rằng thử làm cách đó cũng tốt, nhưng điều quan trọng ở đây là nhử hắn thứ gì đó cần đến hai giờ mới tiêu hóa xong.

Rồi tôi chợt nghĩ đến một vấn đề khác. Chúng ta mù tịt chuyện quân sự thì làm sao có thể tạo ra được những tài liệu trông có vẻ hợp lý.

Không cần phải hợp lý, anh yêu, Martha cười tinh quái. Tài liệu quân sự thật cũng có ý nghĩa gì đâu, chỉ toàn biệt ngữ và lối nói lập lờ nước đôi thôi mà. Kiểu thế này này; Thủ tục thực thi một quy trình thực thi có mức độ ưu tiên cao sẽ được miêu tả sau đây ở phần hai, đoạn ba của kế hoạch thực thi thủ tục. Phải thế không nào, chàng điệp viên?

Martha và tôi đạp xe tới phòng thí nghiệm, đăng nhập vào máy tính của LBL rồi vùi đầu đào xới núi tài liệu cùng những thông tư nghị định hướng dẫn của chính phủ, vốn ê chề thứ ngôn từ thùng rỗng kêu to của giới quan liêu; chúng tôi chỉ thay đổi một chút xíu để chúng nom có vẻ bí mật.

Các tài liệu của chúng tôi vẽ ra một dự án giả tưởng mới. Người ngoài đọc được sẽ tưởng rằng Phòng Thí nghiệm Lawrence Berkeley vừa vớ được một hợp đồng béo bở với Chính phủ để quản lý một mạng máy tính mới có tên là Mạng SDI.

Mạng lưới ma này liên kết rất nhiều máy tính tuyệt mật và mở rộng đến nhiều căn cứ quân sự trên toàn thế giới. Đọc các tập tin của chúng tôi, bạn sẽ thấy rặt những trung úy, đại tá, nhà khoa học và kỹ sư. Rải rác đây đó là ám chỉ về các cuộc họp và các báo cáo bí mật.

Và chúng tôi tạo ra Barbara Sherwin, một thư ký đáng yêu nhưng vụng về đang cố mày mò chương trình soạn thảo văn bản mới và chật vật xoay sở với luồng tài liệu bất tận do Văn phòng Mạng lưới Sáng kiến Phòng thủ Chiến lược

đẻ ra. Tên của người thư ký hư cấu này được đặt theo tên một nhà thiên văn học là Barbara Shaefer, nhưng chúng tôi sử dụng địa chỉ nhận thư thật của cô, không quên dặn cô để mắt xem có lá thư lạ nào gửi tới cho Barb Sherwin hay không.

Các biên bản ghi nhớ giả của chúng tôi bao gồm các yêu cầu về ngân sách (50 triệu dollar cho chi phí liên lạc), các đơn đặt hàng, và các bản mô tả kỹ thuật của mạng lưới này. Phần lớn nội dung trong đó được lấy từ các tập tin trong máy tính của phòng thí nghiệm, chúng tôi chỉ thay đổi địa chỉ và vài từ ngữ ở chỗ này hay chỗ khác.

Để lập danh sách gửi thư, tôi vớ lấy danh sách tên và địa chỉ trong bản tin định kỳ của phòng thí nghiệm, rồi cứ chỗ nào ghi Ông thì tôi chuyển thành Trung úy; thành Đại úy; Tiến sĩ thành Đại tá; Giáo sư thành Tướng. Địa chỉ thì sao? Thi thoảng lại chèn thêm Căn cứ Không quânLầu Năm Góc. Sau nửa giờ, danh sách gửi thư mạo danh của tôi trông chẳng khác gì một danh sách gồm các nhân vật tai to mặt lớn trong quân đội.

Tuy nhiên, có một số tài liệu chúng tôi phải bịa ra hoàn toàn, chẳng hạn những nội dung trao đổi giữa các quản lý và các vị quan chức ưa bới lông tìm vết, một gói thông tin trình bày về các năng lực công nghệ của mạng lưới này, và một lá thư mẫu nói rằng có thể gửi thư về văn phòng dự án để nhận thêm thông tin về Mạng SDI.

Chúng ta hãy đặt tên cho tài khoản này là Strategic Information Network Group (Nhóm Mạng lưới Thông tin Chiến lược) nhé, tôi nói. Nó sẽ làm thành một cụm viết tắt tuyệt vời: STING.

Thôi nào. Hắn có thể đánh hơi ra đấy. Đặt tên gì nghe có vẻ quan liêu một chút, Martha nói. Hãy dùngSDINET. Nó sẽ thu hút hắn.

Chúng tôi đặt tất cả các tập tin mới tạo vào một tài khoản, SDINET, và làm ra vẻ tôi là người duy nhất biết mật khẩu. Sau đó, tôi đặt chế độ chỉ có chủ tài khoản – tức là chính tôi đây – mới được tiếp cận những tập tin này.

Các máy tính lớn cho phép bạn cài đặt tập tin ở chế độ world – readable, tức là mọi người dùng đăng nhập vào hệ thống đều có thể đọc được. Điều này cũng giống như việc không khóa tủ đựng tài liệu ở văn phòng để ai cũng có thể đọc được các hồ sơ trong đó. Bạn có thể cài đặt chế độ world – readable cho một tập tin ghi điểm số các trận đấu trong giải bóng chuyền giữa các phòng.

Bạn cũng có thể cài đặt tập tin ở chế độ đọc được đối với một số người, chẳng hạn các đồng nghiệp. Cần phải chia sẻ bản báo cáo bán hàng mới nhất, hay một số thiết kế sản xuất, cho một số ít người, nhưng bạn không muốn ai cũng đọc được chúng.

Hoặc bạn có thể cài đặt chế độ hoàn toàn riêng tư cho tập tin máy tính để không ai khác ngoài bạn có thể đọc được, giống như việc khóa ngăn kéo bàn để không ai lục lọi. Thực ra, gần như không có ai. Quản lý hệ thống có thể vượt qua các hàng rào bảo vệ và đọc bất cứ tập tin nào.

Bằng cách đặt các tập tin SDI này ở chế độ chỉ người sở hữu mới đọc được, ý tôi muốn bảo đảm rằng không ai khác có thể tìm thấy chúng. Vì tôi là người sở hữu, lại đồng thời là quản lý hệ thống, nên không ai khác có thể thấy chúng.

Ngoại trừ gã hacker giả danh quản lý hệ thống.

Vì hắn vẫn có thể xâm nhập và trở thành quản lý hệ thống. Hắn sẽ mất vài phút để đẻ trứng chim tu hú, để sau đó có thể đọc được mọi tập tin trên hệ thống của tôi. Bao gồm cả đống tập tin SDI ma kia.

Nếu hắn động vào chúng, tôi sẽ biết. Các thiết bị theo dõi sẽ ghi lại từng bước đi của hắn. Dù vậy, để chắc ăn, tôi gắn cả chế độ cảnh báo vào các tập tin SDI này. Nếu có người đọc chúng – hay chỉ thao tác trên máy tính để tìm cách đọc chúng – tôi sẽ biết. Ngay lập tức.

Mồi đã nhử. Nếu cắn phải, gã hacker sẽ mất hai giờ để nuốt trôi đống mồi này, kịp giờ cho những người Đức lần ra tung tích hắn.

Tiếp theo là lượt chơi của gã hacker.

Đọc Gián điệp mạng, chương 01 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 02 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 03 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 04 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 05 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 06 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 07 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 09 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 10 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 11 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 12 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 13 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 14 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 15 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 16 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 17 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 18 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 19 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 20 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 21 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 22 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 23 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 24 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 25 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 26 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 27 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 28 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 29 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 30 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 31 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 32 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 33 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 34 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 35 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 36 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 37 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 38 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 39 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 40 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 41 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 42 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 43 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 44 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 45 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 46 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 47 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 48 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 49 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 50 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 51 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 52 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 53 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 54 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 55 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 56 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, chương 57 tại đây.

Đọc Gián điệp mạng, toàn tập tại đây.

nhavantuonglai

Share:
Quay lại.

Có thể bạn chưa đọc

Xem tất cả »
Thanh Tâm Tuyền | Bài ngồi

Thanh Tâm Tuyền | Bài ngồi

Thanh Tâm Tuyền (1936 – 2006) tên thật là Dzư Văn Tâm là một nhà thơ nhà văn người Việt nổi tiếng được biết đến với những cách tân thơ…

Đăng ký nhận bảng tin hàng tuần

Liên lạc trao đổi

Liên lạc thông qua Instagram

Thông qua Instagram, bạn có thể trao đổi trực tiếp và tức thời, cũng như cập nhật những thông tin mới nhất từ nhavantuonglai.

Tức thời

Bạn có thể gửi và nhận tin nhắn nhanh chóng, trực tiếp, giúp những vấn đề cá nhân của bạn được giải quyết tức thời và hiệu quả hơn.

Thân thiện

Vì tính chất là kênh liên lạc nhanh, nên bạn có thể bỏ qua những nghi thức giao tiếp thông thường, chỉ cần lịch sự và tôn trọng thì sẽ nhận được sự phản hồi đầy thân thiện, thoải mái từ tác giả.

Trao đổi trên email

Thông qua email cá nhân, bạn có thể trao đổi thỏa thuận hợp tác, kết nối chuyên sâu và mang tính chuyên nghiệp.

Tin cậy

Trong một số trường hợp, email được dùng như một tài liệu pháp lý, chính vì vậy mà bạn có thể an tâm và tin cậy khi trao đổi với tác giả thông qua email.

Chuyên nghiệp

Cấu trúc của email đặt tính chuyên nghiệp lên hàng đầu, nên những thông tin, nội dung được viết trong email từ tác giả sẽ luôn đảm bảo điều này ở mức cao nhất.