Tom Clancy | Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ | Chương 09
Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ (The hunt for the Red October) là tiểu thuyết tình báo của Tom Clancy, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1984 và được chuyển thể thành phim cùng tên vào năm 1990.
· 18 phút đọc.
Trụ sở CIA.
Ryan quay lại trụ sở CIA vào lúc 8.00 tối cùng ngày. Anh nhanh chóng đi qua các cửa kiểm soát an ninh để bước về phòng Greer.
– Ái chà, cậu đã mua con búp bê lướt sóng chưa? Greer nhìn lên.
– Búp bê trượt tuyết. Ryan chỉnh lại.
– Đã mua rồi, thưa ngài. Coi nào, ngài chả nhẽ chưa bao giờ chơi trò Santa?
– Chúng lớn lên nhanh quá, Jack.Ngay cả mấy đứa cháu tôi cũng qua tuổi đó rồi. Ông quay người pha một ly cà phê cho Ryan. Ryan tự hỏi liệu ông có ngủ bao giờ không.
– Chúng ta có vài tin tức mới về Tháng mười đỏ. Người Nga có vẻ sẽ có một cuộc tập trận lớn ASW ở phía bắc biển Barent. Nửa tá máy bay tuần tra chống tàu ngầm, một số tàu khu trục nhỏ và một tàu ngầm tấn công lớp A đang chuyển động hình tròn quanh khu vực .
– Có lẽ đó là cuộc tập trận săn tàu ngầm. Thuyền trưởng Tyler nói những cánh cửa đó là để cho một hệ thống đẩy mới.
– Thật không. Greer ngả người ra ghế.
– Kể tôi nghe xem.
Ryan lấy cuốn sổ ra và tổng hợp các thông tin vừa ghi chép về kỹ thuật tàu ngầm.
– Thuyền trưởng nói anh ấy có thể đánh giá hiệu quả của nó thông qua các mô phỏng trên máy tính. Anh kết lại.
Greer nhướng mày.
– Khi nào xong?
– Cuối tuần này, có lẽ thế. Tôi có nói với anh ấy là nếu có thể hoàn thành công việc vào thứ 6 tuần này thì chúng ta sẽ trả công cho anh ấy. 20.000usd có về là giá hợp lý phải không?
– Có cần thiết không?
– Nếu anh ấy có được thông tin mình cần thì nó đáng, thưa ngài. Tyler là người có kiến thức rất sắc sảo. Ý tôi là bằng tiến sĩ ở MIT không phải vô công mà lấy được. Anh ấy luôn nằm trong top 5 người đứng đầu lớp.
– Thực sự đáng giá 20.000usd của chúng ta à? Greer nổi tiếng là người keo kiệt, Ryan biết cách phải trả lời thế nào.
– Thưa ngài, nếu chúng ta làm đúng thủ tục thông thường về vụ này, chúng ta sẽ phải ký hợp đồng với những tên cướp ở Beltway Bandits… Ryan ám chỉ đến những công ty tư vấn ở Beltway xung quanh Washington DC.
– …họ sẽ tính phí chúng ta gấp 5 ha 10 lần và chúng ta có thể may mắn có được dữ liệu trước lễ phục sinh. Theo cách này thì chúng ta có thể có dữ liệu khi còn tàu vẫn còn trên biển. Nếu mọi chuyện tồi tệ hơn thì tôi sẽ chi trả, thưa ngài. Tôi biết rõ ngài muốn có dữ liệu này càng sớm càng tốt và cách của anh ấy là nhanh nhất.
– Cậu nói đúng. Đây không phải lần đầu tiên Ryan rút nhất các thủ tục cần thiết để được việc. Đến giờ anh vẫn làm rất tốt công việc của mình và Greer thì là người hướng tới kết quả.
– Ok, vậy là Liên Xô đã lắp đặt một hệ thống đẩy mới có độ ồn thấp trên một tàu ngầm tên lửa mới. Nhưng để làm gì?
– Không có gì tốt cả Chúng ta phát hiện ra tàu đối phương dựa trên tiếng ồn. Khốn khiếp đó là lý do vì sao vài năm trước họ đồng ý với đề nghị của chúng ta là tàu của mỗi bên phải duy trì khoảng khách 500 dăm với bờ biển của đối phương, và tại sao họ giữ các tàu ngầm tên lửa trên bờ trong hầu hết thời gian qua. Điều này khiến trò chơi đã thay đổi. Nhân tiện, thân tàu Tháng mười đỏ làm bằng chất liệu gì?
– Thép. Con thuyền quá lớn để sử dụng vỏ titan, ít nhất là titan cũng quá đắt. Cậu biết là lớp vỏ hợp kim titan của tàu ngầm lớp A đáng giá bao tiền không?
– Thật không đáng so với kết quả nhận được. Họ đã bỏ ra quá nhiều tiền để chế tạo một lớp vỏ cực kỳ chắc chắn, rồi lại đặt một bộ động cơ ầm ỹ bên trong. Thật ngu ngốc!
– Có lẽ thế. Dù sao tôi không nghĩ Tháng mười đỏ chạy được tốc độ cao như vậy. Dù sao, nếu hệ thống đẩy này thực sự hoạt động thì có có thể lẻn vào lục địa nước ta đấy.
– Sử dụng đạn đạo thấp để bắn tên lửa. Ryan nói Đây là một trong những phần nguy hiểm nhất của chiến tranh hạt nhân trong đó một con tàu trên biển Thái Bình Dương chỉ cách nước mỹ vài trăm dặm phóng tên lửa hạt nhân vào thẳng Washington DC. Dù chỉ là tên lửa tầm thấp bay nhanh làm mất đi độ chính xác nhưng kiểu gì chả có vài quả tên lửa bắn phá được vào Washington DC trong vài phút, thời gian quá ít để tổng thống có thể phản ứng. Nếu Liên Xô có thể giết được tổng thống đủ nhanh thì hệ thống chỉ huy quốc gia sẽ bị tê liệt, giúp Liên Xô có đủ thời gian để phóng tên lửa tầm xa trên đất liền – không ai có quyền tuyên chiến, ngoại trừ tổng thống. Đúng là chiến lược chặn đường cướp của điển hình, Ryan nghĩ, có điều Liên Xô không phải là những tên cướp tham lam tiền bạc, mà đúng nghĩa đao phủ giết người.
– ông nghĩ Tháng mười đỏ được chế tạo vì mục đích này à?
– Tôi chắc là họ nghĩ đến điều này. Greer nói.
– Nhưng chúng ta cũng đã lường trước điều này. À, chúng ta đã ra lệnh cho tàu Bremerton theo dõi nó và nếu thông tin của Taylor hữu dụng thì chúng ta có thể nghiên cứu các biện pháp đối phó mới. Cậu thấy sao?
– Tôi rời khỏi nhà từ lúc 5.30 sáng London, đó là một ngày dài ,thưa ngài.
– Chà, vậy thì chúng ta sẽ nói về Afghanistan vào sáng mai, Cậu về ngủ đi, con trai.
– Vâng thưa ngài. Ryan lấy áo khoác.
– Chúc ngài ngủ ngon.
15 phút sau Ryan đến khách sạn Marriott. Anh vô tình bật kênh TV chiếu trận bóng đá đêm thứ 2 giữa đội Cincinnati đang chơi trên sân San Francisco, đây là 2 đội mạnh nhất giải đang cạnh tranh chức vô địch. Bóng đá vẫn là thứ gì đó khiến anh nhớ đến cuộc sống ở Anh và anh cố thức xem đến gần 3 giờ sáng trước khi thiếp đi, để mặc TV vẫn còn đang bật.
Trụ sở dự án SOSUS (SOSUS là hệ thống giám sát âm thanh dưới biển, hợp tác giữa Anh và Mỹ).
Nếu mọi người không mặc quân phục thì người ngoài có thể nghĩ đây là trung tâm kiểm soát của NASA (Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ). Có 6 bảng điều khiển rộng, mỗi bảng đều có màn hình TV, bàn phím gõ, nút xoay nhạc cụ, ổ cắm tai nghe, các nút nhựa có đèn thiết bị điều khiển số…Dirk Franklin, kỹ sư trưởng về hải dương học, đang ngồi trước bàn điều khiển số 15.
Căn phòng này là Trung tâm kiểm soát Đại Tây dương thuộc SOSUS (Sonar surveillance system.
– Hệ thống giám sát âm thanh dưới biển). Đây là một tòa nhà trông ngoài khá tồi tàn, khiêm tốn, kết cấu bê tông không cửa sổ với một máy điều hòa lớn được lắp trên mái nhà và một tấm biển màu xanh viết tắt tên được đặt trên thảm cỏ xanh tốt nhưng đã chuyển sang màu vàng vào mùa này. Cả ba lối vào đều được bảo vệ bởi lực lượng thủy quân lục chiến có trang bị vũ khí hạng nặng. dưới tầng hầm là 2 siêu máy tính Cray – 2 và 20 nhân viên thường xuyên vận hành. Phía sau tòa nhà là bộ ba trạm vệ tinh mặt đất được kết nối với nhau. Người ngồi trên các bàn điều khiển và các máy tính ở đây được kết nối điện tử với hệ thống giám sát âm thanh dưới biển (sonar) thông qua hệ thống liên lạc vệ tinh và trên đất liền.
Ở tất cả các đại dương trên thế giới, đặc biệt là qua những đoàn mà tàu ngầm Liên Xô phải băng qua để ra biển, Mỹ và các nước NATO đã phát triển các máy thu sonar có độ nhạy cao. Hàng trăm cảm biến của hệ thống giám sát âm thanh dưới biển SOSUS có nhiệm vụ nhận và gửi một lượng lớn thông tin. Hệ thống siêu máy tính mới có nhiệm vụ phân loại và phân tích một lượng lớn dữ liệu nhận được. SOSUS đã hoạt động khá tốt, rất ít khi nhầm lẫn và bỏ sót. Ngay cả tàu ngầm siêu tấn công hạt nhân của Mỹ và Anh cũng khó mà lọt qua. Các cảm biến SOSUS đều nằm dưới đáy biển và thường xuyên được kiểm tra cập nhật cải tiến. Bây giờ, một số cảm biến đã tích hợp bộ xử lý tín hiệu, trước khi gửi dữ liệu mục tiêu đến trung tâm điều khiển, giảm khối lượng của máy tính trung tâm và đảm bảo phân loại mục tiêu nhanh hơn, chính xác hơn.
Bảng điều khiển của Chief Franklin nhận được dữ liệu được gửi từ một loạt các cảm biến triển khai ở vùng biển Iceland. Anh phụ trách vùng biển rộng 40 hải lý, quét từ đông sang tây trên bảng điều khiển, theo lý thuyết thì 3 kỹ sư điều hành hoàn toàn có thể kiểm soát vùng biển này. Nếu ai tìm thấy mục tiêu trước thì báo cho 2 người còn lại ngay lập tức, sau đó dùng bàn phím để chuyển đổi dữ liệu đích thành các lệnh và nhập chúng vào thiết bị đầu cuối máy tính. Các báo cáo này sẽ lần lượt hiển thị trên màn hình chính trong phòng điều khiển ở cuối tầng. Các sỹ quan cao cấp thường ra lệnh cho tàu nổi và máy bay chống tàu ngầm tiến hành tìm kiếm ở các khu vực khả nghi. Hai cuộc chiến tranh thế giới đã khiến các sĩ quan quân đội Anh và Mỹ nhận ra việc đảm bảo thông suốt tuyến liên lạc trên biển (SLOC – sea lines of communication) là vô cùng quan trọng.
Dù rất ít người biết đến tòa nhà lúc nào cũng yên lặng như nấm mồ này và dù nó không có mối liên hệ bắt buộc nào với đời sống quân sự nhưng những người làm việc ở đây đóng phần cực kỳ quan trọng trong an ninh quốc gia. Khi chiến tranh nổ ra, nếu không có họ, thì cả nước sẽ lãnh đủ.
Franklin dựa vào chiếc ghế xoay, ngậm một cái tẩu thuốc cũ trong miệng, thỉnh thoảng lại nhả khói. Căn phòng im lặng chết người. Ngay cả khi nó không yên tĩnh thì chiếc tai nghe trị giá 500usd cũng giúp cách ly ông khỏi thế giới một cách hiệu quả. Kỹ sư trưởng Franklin đã phục vụ trên các tàu khu trục và khinh hạm suốt 26 năm. Đối với ông, tàu ngầm và thủy thủ tàu ngầm đều là kẻ thù, bất kể quốc tịch nào.
Ông nhướng mày, cái đầu gần như trọc lốc nghiêng sang một bên. Cái tẩu thuốc rít lên một cách bất thường, tay phải vươn ra phía trước cần điều khiển và tắt bộ xử lý tín hiệu để có thể nghe âm thanh theo kinh nghiệm mà không cần sự can thiệp của máy tính. Nhưng tiếng ồn quá lộn xộn, khó có thể nghe rõ, vì vậy ông phải bật lại bộ lọc tiếng ồn, tiếp theo thay đổi điều khiển phương vị. Các hệ thống cảm biến SOSUS được thiết kế để kiểm tra vị trí bằng cách sử dụng nhiều loại máy thu đơn lẻ, khi vận hành có thể vận hành bằng tay hoặc điện. Đầu tiên nó đưa ra vị trí, sau đó sử dụng các cảm biến gần đó để tạo ra một hình tam giác. Lúc này, ông đang nghe thấy một số âm thanh rất mờ nhưng ông đoán nó phát ra cách cảm biến không xa. Franklin bắt đầu hỏi về thiết bị đầu cuối máy tính. Tàu ngầm hạt nhân Dallas đã bắt đầu đến vùng biển đó. Bắt được rồi! ông cười. Lúc này, một tạp âm khác xuất hiện, tần số thấp, chỉ sau vài giây là biến mất.Nhưng nó không phải là không thể nghe thấy. Tại sao ông không thể nghe thấy nó trước khi chuyển hướng phương vị nhận âm thanh? Ông đặt cái tẩu xuống và bắt đầu điều chỉnh đồng hồ đo trên bộ điều khiển.
– Sếp? tai nghe vang lên tiếng gọi, đó là sỹ quan trực ban cấp cao.
– Là tôi, trung tá…
– Cậu có thể đến văn phòng điều khiển không? Có vài thứ muốn cho cậu nghe.
– Tôi đang đến đây, thưa ngài. Franklin lặng lẽ đứng lên. Trung tá Quentin từng là thuyền trưởng của tàu khu trục hạm, sau khi chiến thắng được bệnh ung thư thì không còn phục vụ trên tàu. À, cũng chỉ là gần chiến thắng thôi, Franklin tự nhủ. Hóa trị đã giết chết hết các tế bào ung thư – nhưng cái giá phải trả là tóc rụng gần hết và da thì gần như trong suốt. Thật tệ, ông nghĩ, Quentin từng là người đàn ông rất đẹp trai.
Phòng điều khiển được nâng cao vài feet so với phần còn lại của phòng để mọi người có thể nhìn thấy toàn bộ màn hình chiến thuật chính trên bức tường phía xa. Nó được ngăn cách bằng kính để chỉ huy có thể trao đổi riêng tư với nhân viên điều hành nào đó mà không ảnh hưởng đến người khác Franklin nhìn thấy Quentin đang ngồi ở vị trí chỉ huy của mình. Ở đó ông có thể chạm vào bất kỳ bàn điều khiển nào trên sàn.
– Xin chào trung tá. Frankin để ý chỉ huy có vẻ đang tăng cân trở lại. Dù sao ông cũng có tuổi rồi.
– Thưa ngài, ngài có chỉ thị gì ạ?
– Liên quan đến mạng lưới ở Biển Barent. Quentin đưa cho anh một cặp tai nghe. Franklin lắng nghe trong vài phút, nhưng không ngồi xuống. Giống như nhiều người khác, anh nghi ngờ rằng ung thư có thể bị lây.
– Chết tiệt. Sao họ lại bận rộn ở đó như vậy. Tôi nghe nói có một cặp tàu lớp A, một tàu lớp C, một tàu lớp Tango và một số tàu nổi. Điều này có nghĩa là gì thưa ngài?
– Còn có cả một tàu hạt nhân lớp D Nhưng nó vừa nổi và dừng hoạt động rồi.
– Nổi á thuyền trưởng?
– Đúng vậy các tàu khác đã tấn công nó khá mạnh bằng sonar chủ động và truy vấn nó.
– Uh.
– hụ, trò chơi săn dưới nước và tàu ngầm đó thua cuộc.
– Có thể. Quentin dụi mắt. Ông trông có vẻ mệt mỏi. Ông đang buộc mình làm việc quá sức và sức khỏe của ông còn không bằng một nửa trước đây.
– Nhưng tàu ngầm lớp A vẫn đang tìm kiếm gì đó và giờ nó đang tiến về phía tây, nhưng cậu đã nghe thấy.
– Ồ. Franklin suy nghĩ một lúc.
– họ đang tìm kiếm một chiếc tàu ngầm khác. Vì vậy chiếc typhoon vừa ra khơi ngày hôm trước, phải không?
– Tôi nghĩ vậy – trừ con thuyền đang hướng về phía tây, trong khi khu vực tập trận đang ở phía Đông Bắc của vịnh. Hệ thống giám sát âm thanh SOSUS của chúng ta không phát hiện được con tàu này. Giờ thì tàu Bremerton chúng ta đang đánh hơi khắp nơi để tìm nó.
– Thuyền trưởng Cagay. Franklin quyết định.
– Dừng tất cả máy móc trên đường quay về và chỉ để trôi.
– Ừ. Quentin đồng ý.
– Tôi muốn cậu xuống giám sát ở North Cape để xem có thể tìm thấy con tàu này không. Chief. Con tàu Liên Xô này nhất định sẽ tiếp tục dùng đến động cơ lò phản ứng hạt nhân, tức là nhất định sẽ phát ra tiếng ồn. Nhân viên điều hành chúng ta đang có ở đó đều khá trẻ. Tôi sẽ chọn một người ở đây và chuyển anh ta dưới quyền cậu một thời gian.
– Vâng. Franklin gật đầu. Những người đang làm việc ở đó đều mới vào nghề, thường quen với làm việc trên tàu. SOSUS lại đòi hỏi nhiều kỹ năng hơn. Quentin không nói ra nhưng ông hy vọng Franklin sẽ kiểm tra toàn bộ đội ngũ ở North Cape và có thể dạy họ điều gì đó trong khi lắng nghe các tín hiệu.
– Cậu có tìm thấy tàu Dallas không?
– Có thưa ngài, dù âm thanh rất nhỏ nhưng tôi nghĩ nó đi qua khu vực của tôi, hướng Tây Bắc đến Toll Booth. Nếu chúng ta có thể huy động máy bay tuần tra chống ngầm Orion ở đó, chúng ta có thể định vị nó luôn. Chúng ta có nên xới tung một chút lồng con chuột?
Quentin mím môi. Ông không hứng thú lắm với tàu ngầm.
– Không, cuộc tập trận NIFTY DOLPHIN đã kết thúc ,chief. Chúng ta chỉ cần ghi lại nó và để viên thuyền trưởng biết khi ông ấy quay về bờ. Làm tốt lắm. Cậu biết con tàu này rất đặc biệt, tất cả chúng ta đều không hy vọng có thể nghe thấy nó.
– Cũng hy vọng có ngày đó. Franklin khịt mũi.
– Hãy cho tôi kết quả cậu tìm được, Deke. Được rồi được rồi thuyền trưởng Ông phải để ý đến sức khỏe của mình đấy biết không.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 01 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 02 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 03 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 04 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 05 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 06 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 07 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 08 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 09 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 10 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 11 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 12 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 13 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 14 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 15 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 16 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 17 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 18 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 19 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 20 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 21 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 22 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 23 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 24 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 25 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 26 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 27 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 28 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 29 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 30 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 31 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 32 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 33 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, toàn tập tại đây.