Tom Clancy | Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ | Chương 21
Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ (The hunt for the Red October) là tiểu thuyết tình báo của Tom Clancy, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1984 và được chuyển thể thành phim cùng tên vào năm 1990.
· 19 phút đọc.
Ngày thứ 8.
Ngày 10 tháng 12.
TÀU INVINCIBLE.
Ryan tỉnh dậy và thấy trời tối đen như mực. Hai cửa sổ nhỏ trong cabin bị rèm che kín mít. Anh lắc đầu, cố tỏ ra tỉnh táo rồi bắt đầu kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra. INVINCIBLE vẫn đang di chuyển nhưng có vẻ giảm tốc độ. Ryan đứng dậy mở rèm cửa chỉ để nhìn thấy ánh sáng rực rỡ của ánh chiều tà phía sau làn mây. Anh nhìn đồ hồ rồi đờ đẫn tính chênh lệch múi giờ, cuối cùng cũng đoán giờ là khoảng 6h tối theo giờ địa phương. Điều này có nghĩa là anh đã ngủ được khoảng 6 giờ, và giờ cảm thấy khá tốt. Rượu brandy khiến anh cảm thấy hơi đau đầu – theo lý thuyết thì rượu tốt không khiến bạn nôn nao – các cơ bắp của anh căng cứng. Ryan đứng lên, ngồi xuống vài lần để cử động các khớp gối.
Có một phòng tắm nhỏ ở trong cabin, phía đầu giường – thực ra là một nhà vệ sinh. Ryan rửa mặt, xúc miệng nhưng không muốn soi gương. Nhưng anh quyết định mình phải làm vậy. Dù giả hay thật thì anh vẫn đang mặc bộ quân phục của đất nước và phải chỉnh tề. Anh chải đầu và chỉnh lại đồng phục mất 1 phút. Thợ may của CIA đã làm rất tốt, tuy thời gian ngắn nhưng đồng phục được may vừa vặn. Xong xuôi, anh ra khỏi cabin và đến thẳng khoang chỉ huy của tàu.
– Cảm thấy khá hơn chưa Jack? Đô đốc White chỉ khay đầy tách trà, chỉ có trà chứ không có đồ ăn.
– Cảm ơn đô đốc. Ngủ được vài giờ thật tốt, tôi đoán vừa vặn đến bữa tối rồi.
– Bữa sáng. White cười to sửa lại.
– CÁi gì—và, xin lỗi, đô đốc nói vậy là sao? Ryan lắc đầu như thể vẫn còn say.
– đó là bình minh, trung tá. Lệnh đã thay đổi và chúng ta đang tiến về phía tây. Tàu KENNEDY đang tiến hết tốc lực về phía đông. Chúng ta sẽ thực hiện nhiệm vụ dọc bờ biển.
– Lệnh của ai, thưa ngài?
– CINGLANT Tôi đón Joshua sẽ không vui đâu, cậu vẫn ở đây với chúng tôi lúc này và dưới hoàn cảnh này thì sẽ là hợp lý khi tôi vẫn tiếp tục để cậu ngủ. Cậu rõ ràng là cần nó.
Chắc mình ngủ suốt 18 giờ, Ryan nghĩ, Hèn gì anh cảm thấy cơ căng cứng.
– Khí sắc cậu tốt hơn nhiều rồi. đô đốc white xoay chiếc ghế bọc da, đứng dậy và dẫn anh đến đuôi thuyền.
– Đến bữa sáng rồi. Tôi đang đợi cậu. Đại tá Hunter sẽ nói qua cho cậu về các mệnh lệnh thay đổi. Họ nói, thời tiết vài ngày tới sẽ đỡ hơn Các tàu hộ tống cũng đang được điều động, chúng ta sẽ thực hiện nhiệm vụ cùng với nhóm New Jersey của Hoa Kỳ. 12 giờ sau chúng ta sẽ bắt đầu cuộc chiến chống tàu ngầm căng thẳng ở phía đông. Cậu ngủ thêm vài tiếng nữa thì càng tốt, cậu bé. Sắp tới sẽ cần nhiều sức lực đấy.
Ryan vốt mặt.
– tôi có thể cạo râu không, thưa ngài?
– Chúng ta vẫn còn được phép để râu. Hãy cứ ăn sáng xong rồi làm.
Khu vực chỉ huy của HMS INVINCIBLE không lớn như KENNEDY nhưng cũng không khác nhiều. White có khu vực ăn uống riêng. Một người phục vụ mặc sao sơ mi trắng đã khéo léo chuẩn bị bữa sáng cho họ và dành một chỗ ngồi thứ 3 cho Hunter đến sau vài phút. Nhân viên phục vụ rút lui và họ bắt đầu nói chuyện.
– Trong hai giờ nữa chúng ta sẽ hội ngộ khinh hạm lớp Knox. Chúng tôi đã phát nhìn thấy 2 tàu này trên radar. 36 giờ sau sẽ có sẽ có thêm 2 khinh hạm lớp 1052, 2 khinh hạm Perry và một tàu chở dầu cũng sẽ gia nhập đội với chúng ta. Những tàu này đang trên đường về từ Địa Trung Hải. Tổng cộng chúng ta sẽ có 9 tàu chiến. Một lực lượng đáng kể, tôi nghĩ vậy. Chúng ta sẽ hoạt động ở vùng biển 500 dặm tính từ bờ, cùng với lực lượng New Jersey – Tarawa cách chúng ta 200 dặm về phía tây .
– Tarawa? Sao chúng ta lại cần lực lượng thủy quân lục chiến này? Ryan hỏi.
Hunter giải thích qua. – đó là ý tưởng hay, điều thú vị là KENNEDY đang chạy hết tốc lực đến Azores để tàu chúng ta bảo vệ bờ biển Hoa Kỳ. Hunter toe toét.
– Đây có thể là lần đầu tiên hải quân Hoàng Gia Anh làm điều này – kể từ khi nó là thuộc địa của chúng tôi .
– Đối chủ của chúng ta là ai?
– Tối nay những tàu ngầm lớp A sẽ là tàu đầu tiên tiếp cận bờ biển Hoa Kỳ, có 4 con đang ở tuyến đầu. Đêm qua lực lượng thuyền nổi đã vượt Iceland, chia thành 3 nhóm. Một nhóm bao quanh tàu sân bay KIEV, lực lượng hộ tống có 2 tàu tuần dương và 4 tàu khu trục; Nhóm thứ hai có lẽ là bao quanh tàu KIROV với 3 tàu tuần dương và 6 tàu khu trục; nhóm thứ ba lấy tàu MOSKVA là trung tâm với 3 tàu tuần dương và 7 tàu khu trục. Tôi đoán bên Liên Xô sẽ muốn lấy KIEV VÀ MOSKVA làm lực lượng bao vây bờ biển, KIROV sẽ bảo vệ họ từ vòng ngoài – nhưng vị trí hiện tại của KENNEDY buộc họ phải xem xét lại việc triển khai này. Trong mọi trường hợp, lực lượng tàu mặt nước này mang theo một số lượng lớn tên lửa đối hạm và tàu của chúng ta dường như quá lộ liễu. Để chi viện nhóm tác chiến, lực lượng không quân Mỹ đã cử một E – 3 Sentry phối hợp với tác chiến với máy bay Harriers của chúng tôi trong một giờ nữa và chúng ta sẽ đi tiếp về phía tây. Chúng ta cũng sẽ có sự hỗ trợ từ căn cứ không quân mặt đất. Nhìn chung, vị trí của chúng ta không thuận lợi nhưng mấy tên IVAN đó còn tệ hơn. Cho đến nay thì vấn đề Tháng mười đỏ có thế nào rồi? Hunter nhún vai.
– Cách chúng ta tiến hành sẽ phụ thuộc vào cách máy tên Ivan triển khai. Hiện tại thì chúng ta vẫn tiến hành cài theo dõi. Mấy tàu ngầm lớp A đang ở cách chúng ta 80 dặm về phía tây bắc, chạy hơn 40 hải lý/giờ và chúng ta vẫn đang triển khai để theo dõi tình hình hiện tại – tạm thời là thế. Viên chỉ huy tác chiến hạm đội kết luận.
– Cậu muốn xem không? – thưa đô đốc. Ryan muốn xem Trung tâm thông tin chỉ huy tàu INVINCIBLE.
– Tất nhiên là được.
30 phút sau Ryan bước vào một phòng mở ảo, yên tĩnh có đầy đủ các thiết bị điện tử và bảng điều khiển tọa độ. Đại Tây Dương đang đầy ắp các tàu ngầm của Liên Xô.
NHÀ TRẮNG.
10.59 sáng, đại sứ Liên Xô bước vào Phòng Bầu Dục sớm hơn 1 phút so với lịch hẹn. Ông là một người đàn ông mập lùn với khuôn mặt đặc chất slav và đôi mắt sắc sảo khiến một tay cờ bạc chuyên nghiệp nhất cũng phải tự hào, vì chẳng biểu lộ suy nghĩ gì. Ông đã làm việc trong Bộ Ngoại Giao và Đảng Cộng Sản suốt 30 năm qua và từng nhiều lần làm đặc phái viên làm việc với phương Tây.
– Chào buổi sáng, tổng thống, tiến sỹ Pelt. Alexei Arbatov lịch sự gật đầu với hai người. Ông tức thì nhận ra tổng thống vẫn đang ngồi phía sau bàn làm việc của mình. Mọi lần thì tổng thống sẽ đứng dậy ngay lập tức và tiến tới bắt tay ông, trao đổi vài câu rồi ngồi cạnh ông để nói chuyện.
– Ngài dùng cà phê nhé, đại sứ. Pelt đề nghị. Trợ lý đặc biệt của tổng thống về các vấn đề an ninh quốc gia là một người quen cũ của Arbatov. Jeffry Pelt tốt nghiệp Trung Tâm Nghiên Cứu Chiến Lược và Quốc Tế của Đại Học Georgetown. Ông ta là đối thủ của ông nhưng lịch thiệp và và có văn hóa. Arbatov yêu thích và chú ý đến các nghi thức trang trọng. Tuy nhiên, hôm nay Pelt lại đứng cạnh tổng thống, cũng không tự nguyện đến gần con gấu Nga. Arbatov không tự đi rót cà phê.
– Ngài đại sứ. Pet bắt đầu.
– Chúng tôi để ý đến các hoạt động của hải quân Liên Xô đang ngày càng gia tăng đáng lo ngại ở Bắc Đại Tây dương.
– Ồ? Arbatov nhướng mày bày tỏ sự ngạc nhiên, nhưng ông cũng biết điều này chả lừa dối được ai.
– Tôi không biết gì về điều này. Ngài biết đấy, tôi chưa bao giờ là thủy thủ.
– Ngài đại sứ, liệu chúng ta có thể bỏ qua mấy điều vô nghĩa khốn kiếp này không? tổng thống nói.
Trước giọng điệu thô tục này, Arbatov không cảm thấy ngạc nhiên gì. Nó khiến tổng thống Mỹ trở nên giống người Nga và giống như các quan chức Liên Xô, ông ấy dường như cần những chuyên gia như Pelt ở bên để dịu tình hình.
– Bây giờ các anh đang có gần 100 tàu hải quân đang hoạt động ở Bắc Đại Tây Dương hoặc đang tiến về phía đó. Vài năm trước, Chủ tịch Narmonov và người tiền nhiệm của tôi đã thống nhất là không có hành động nào như vậy diễn ra mà không báo trước. Ông biết đấy, mục đích của thỏa thuận này là tránh những hành động bị coi là khiêu khích đối phương. Thỏa thuận này đã được tuân thủ… cho đến nay.
– Và bây giờ, các cố vấn quân sự của tôi nói với tôi rằng, đánh giá từ tình hình hàng hải, nó giống như một cuộc tập dượt chiến tranh, hoặc thậm chí là báo hiện chiến tranh. Mà làm thế nào chúng ta phân biệt được? Các tàu bên anh đã vượt qua phía đông Iceland và sẽ chẳng bao lâu nữa có thể đe dọa đến tuyến hàng hải Châu Âu. Ít nhất là tình thế này rất bất ổn, nếu nghiêm trọng hơn thì đó là một hành động khiêu khích nghiêm trọng và hoàn toàn không chính đáng. Phạm vi của hoạt động này vẫn chưa được thông báo rộng rãi. Nếu điều đó xảy ra, và nó sẽ xảy ra, Alex, người dân Mỹ sẽ yêu cầu chúng tôi phải có hành động đáp trả. Tổng thống dừng lại, mong đợi phản hồi từ phía đối thủ, nhưng chỉ nhận được cái gật đầu.
Pelt tiếp lời.
– Ngài đại sứ, thỏa thuận đó đã là hình mẫu của hợp tác Đông Tây trong nhiều năm, nhưng bây giờ dường như các ngài đang đơn phương xé bỏ thỏa thuận. Hay các ngài mong chúng tôi coi đây là sự khiêu khích nghiêm trọng?
– Thưa tổng thống, tiến sỹ Pelt, tôi thực sự không biết gì về điều này. Arbatov nói dối một cách thành khẩn, – tôi sẽ liên lạc với Moscow ngay lập tức để làm rõ vấn đề này.Các ngài có muốn tôi truyền đạt gì không?
– Có. Như ông và các lãnh đạo của ông ở Moscow sẽ hiểu. tổng thống nói.
– Chúng tôi sẽ của lực lượng hải quân và không quân theo dõi hoạt động của các ông. Cần phải làm như vậy xuất phát từ sự thận trọng. Chúng tôi không muốn can thiệp vào hoạt động hợp pháp của hải quân các ông, và cũng không có ý định khiêu khích. Tuy nhiên, theo thỏa thuận, chúng tôi có quyền biết những gì đang xảy ra, Đại sứ. Chính phủ của ông nên suy nghĩ về điều này: Rất nhiều tàu tàu và máy bay ở cả hai phía tập trung vào một vùng biển sẽ nguy hiểm và có thể gây ra rắc rối. Có những điều bình thường không đáng kể nhưng trong tình huống này có thể mang bản chất hoàn toàn khác. Các cuộc chiến thường bắt đầu theo cách này, ngài Đại sứ. Tổng thống dựa lưng vào ghế, cố ý để câu này thêm sức nặng. Khi ông nói tiếp, giọng điều thả lỏng hơn.
– Tất nhiên tôi nghĩ khả năng này khó xảy ra nhưng chả nhẽ không phải là vô trách nhiệm khi để cho cơ hội như vậy phát sinh?
– Tổng thống, ngày đã nói rất rõ quan điểm của mình, nhưng như ngài biết, biển là miễn phí chó tất cả mọi người và…
– Ngài đại sứ. Pelt ngắt lời.
– Tôi muốn đưa ra một phép so sánh đơn giản: Người hàng xóm nhà anh bắt đầu tuần tra trước sân nhà anh với một khẩu súng ngắn đã nạp đạn trong khi con ông đang chơi ở trước sân. Ở Hoa Kỳ, về mặt lý thuyết là hợp pháp, nhưng chả nhẽ nó không đủ để ông lo lắng?
– Vâng, tiến sỹ Pelt, nhưng tình huống ông đang đưa ra rất khác…
Bây giờ tổng thống đã cắt ngang.
– Chắc chắn là khác biệt. Tình hình này nguy hiểm hơn nhiều. Nó vi phạm thỏa thuận, vì vậy nó khiến tôi bất an hơn. Tôi đã hy vọng quan hệ Xô – Mỹ có thể mở ra một kỷ nguyên mới. Những khác biệt về thương mại đã được giải quyết. gần đây chúng ta vừa ký một thỏa thuận ngũ cốc mới và ông đóng một vai trò quan trọng trong đó. Chúng ta đang tiến về phía trước. Ngài đại sứ…vậy đến đây là hết? Tổng thống lắc đầu.
– Tôi hy vọng là không, nhưng lựa chọn là của các ông. Mối quan hệ giữa hai nước chúng ta chỉ có thể được xây dựng dựa trên cơ sở tin cậy lẫn nhau.
– Đại sứ, tôi tin rằng tôi không phải đang cảnh báo ông. Ông biết đấy, tôi thích rõ ràng và cá nhân tôi không thích ngoại giao ngụy biện. Trước tình hình hiện nay, chúng ta phải trao đổi thẳng thắn với nhau. Tình hình trước mắt chúng ta thật nguy hiểm vì vậy chúng ta phải cùng nhau hợp tác để giải quyết vấn đề này. Các chỉ huy quân sự của chúng tôi đang rất quan tâm và tôi cần phải biết.
– trong hôm nay – rằng lực lượng thủy quân của các ông định làm gì. Tôi hy vọng sẽ nhận được câu trả lời trước 7.00 tối nay. Nếu không tôi sẽ phải nói chuyện trực tiếp với Moscow.
Arbatov đứng dậy.
– Thưa tổng thống, tôi sẽ truyền đạt thông điệp của ngài trong vòng 1 giờ. Tuy nhiên, mong ngài hãy lưu đến chênh lệch múi giờ giữa Washington và Moscow…
– Tôi biết họ bắt đầu nghỉ cuối tuần ở Liên Xô và Liên Bang Xô Viết là thiên đường của người lao động, nhưng tôi hy vọng có ai đó trong chính phủ của ông vẫn làm việc. Được rồi, tôi sẽ không lãng phí thời gian của ông nữa. Tạm biệt.
Pelt dẫn Arbatov ra ngoài, rồi quay trở lại và ngồi xuống.
– Có lẽ tôi hơi cứng rắn với ông ta. tổng thống nói.
– vâng, thưa ngài. Pelt cảm thấy ông ấy thật mẹ nó quá rắn ấy, dù ông cũng chả mấy ưa Nga nhưng ông vẫn ủng hộ những lời lẽ ngoại giao nhẹ nhàng.
– Tôi nghĩ chúng ta có thể nói rằng ngài đã truyền đạt thông điệp rất rõ ràng.
– Ông ta biết chuyện đang xảy ra.
– Phải, ông ta biết, nhưng ông ta lại không biết rằng chúng ta cũng biết.
– Tôi nghĩ. tổng thống tự mãn.
– trò chơi điên khùng chết tiệt này ngày càng thú vị. Nó làm tôi nhớ đến sự nghiệp an toàn và tốt đẹp của tôi khi đưa mấy thằng mafia vào tù…anh nghĩ liệu ông ta có cắn câu không?
– Các hoạt động hợp pháp? Ngài có nhìn thấy tay ông ta giật giật khi nói câu đó không? Ông ta sẽ cắn câu như một con hải cẩu đuổi theo con mực. Pelt bước tới tự rót cho mình nửa tách cà phê. Ông ta rất thích bộ đồ uống cà phê viền gốm vàng này.
– Tôi không biết họ gọi nói là gì? Các hoạt động hợp pháp…có thể là một hoạt động giải cứu. Nếu họ gọi nó là cuộc diễn tập hạm đội thì tức là họ đã vi phạm các giao thức thông báo trước của hai bên. Một hoạt động giải cứu có lẽ sẽ biện minh được cho mức độ hoạt động, tốc độ và không được tiết lộ. Báo chí bên họ sẽ không bao giờ đăng những tin kiểu này. Tôi đoán họ sẽ gọi nó là hoạt động giải cứu, có thể nói một con tàu ngầm đang mất tích, hoặc thậm chí là một tàu ngầm có tên lửa dẫn đường đang mất tích.
– Không, họ sẽ không đi xa đến thế đâu. Chúng ta và họ có một thỏa thuận trong đó quy định các tàu ngầm tên lửa phải cách xa bờ biển ít nhất 500 dặm. Arbatov có lẽ đã nhận được hướng dẫn để nói chuyện với chúng ta rồi nhưng ông ta đang tìm cách kéo dài thời gian. Hoặc có thể là ông ta không biết gì thật. Chúng ta biết cơ chế phân chia thông tin của Liên Xô thế nào mà. Anh có nghĩ là chúng ta đang đánh giá quá cao ông ta không?
– Tôi không nghĩ vậy, thưa ngài. Đây là một nguyên tắc ngoại giao. Pelt nói.
– ông ta phải biết sự thật gì đó thì mới có thể nói một cách thuyết phục.
Tổng thống mỉm cười.
– Chà, vậy thì có đủ thời gian để chơi trò chơi này rồi. Tôi hy vọng phản ứng chậm chạp của tôi sẽ không làm họ thất vọng.
– Không thưa ngài. Alex sẽ mong ngài tống ông ra ra khỏi cửa.
– Tôi đã muốn làm việc này vài lần trước đây. Kỹ năng ngoại giao của ông ta không hiệu quả với tôi. Có một điều về người Nga – vốn nhắc tôi nhớ nhiều đến mấy tên mafia mà tôi kết án trước đây – đó là họ có văn hóa và cư xử tốt, nhưng vô đạo đức. Tổng thống lắc đầu, tỏ vẻ hơi ngông nghênh khi nói tiếp.
– Cứ ở lại quanh đây đã nhé Jeff, tôi đã gọi George Farmer đến đây trong vài phút, khi bạn cũ của chúng ta đến, tôi muốn anh cũng có mặt.
Pelt quay lại văn phòng và ngẫm nghĩ về những lời tổng thống vừa nói. Ông phải công nhân tổng thống nói chính xác đến mức thô thiển. Đối với một người Nga có học thức, sự xúc phạm nặng nề nhất khi bị gọi là vô văn hóa, vô giáo dục – mà từ này cũng không được dịch chính xác – tuy nhiên nó cũng giống hình ảnh những người ngồi trong các khoang đật riêng ở Nhà Hát Quốc Gia Moscow và thưởng thức màn trình diễn của Boris Godunov, khóc nóc buồn bã vì kết thúc của nó, nhưng khi buổi biểu diễn xong thì họ lại ra lệnh bỏ tù hoặc xử tử cả trăm người không chớp mắt. Một người lạ lại càng trở nên xa lạ vì triết lý chính trị của họ. Nhưng tổng thống quá sắc bén và Pelt hy vọng ông ấy sẽ mềm mại hơn. Nói chuyện với lục quân Hoa Kỳ là một chuyện nhưng đàm đạo với đại sứ ngoại giao của một quốc gia có quyền lực lại là một chuyện khác.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 01 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 02 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 03 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 04 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 05 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 06 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 07 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 08 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 09 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 10 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 11 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 12 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 13 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 14 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 15 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 16 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 17 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 18 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 19 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 20 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 21 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 22 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 23 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 24 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 25 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 26 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 27 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 28 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 29 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 30 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 31 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 32 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 33 tại đây.
Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, toàn tập tại đây.