Tom Clancy | Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ | Chương 24

Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ (The hunt for the Red October) là tiểu thuyết tình báo của Tom Clancy, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1984 và được chuyển thể thành phim cùng tên vào năm 1990.

 · 19 phút đọc.

Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ (The hunt for the Red October) là tiểu thuyết tình báo của Tom Clancy, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1984 và được chuyển thể thành phim cùng tên vào năm 1990.

Ngày thứ 9.

Ngày 11 tháng 12.

Lầu Năm Góc.

Một nữ hạ sĩ quan mở cửa cho Tyler, anh bước vào và thấy tường Harris đang đứng một mình trước bàn hải đồ lớn, trầm ngâm nhìn những mô hình tàu nhỏ nằm rải rác trên bản đồ.

– Cậu chắc là thuyền trưởng Tyler. Harris nhìn lên.

– Vâng thưa ngài. Tyer cố gắng hết sức để đứng thẳng trên chiếc chân giả. Harris bước đến bắt tay.

– Greer nó rằng cậu thường chơi bóng.

– Vâng thưa tướng quân. Khi còn ở Annapolis, tôi là tiền vệ chạy cánh phải. Những ngày tháng tươi đẹp. Tyler mỉm cười, uốn cong các ngón tay. Tay Harris cứng như sắt ấy.

– OK, nếu cậu thường chơi bóng thì có thể gọi tôi là Ed. Harris vỗ nhẹ vào ngực anh.

– Số của cậu là 78, cậu đã từng thắng ở giải All American, đúng không?

– Cầu thủ dự bị, thưa ngài. Thật vui khi ai đó vẫn còn nhớ.

– thời điểm đó tôi tạm thời làm nhiệm vụ ở Học viện trong vài tháng, và đã xem vài trận đấu và không bao giờ quên một người dẫn dắt tấn công giỏi. Tôi từng chơi giải All Conference ở Montana đấy – lâu lắm rồi. Mà chuyện gì xảy ra với cái chân thế?

– Một người lái xe say rượu đâm vào. Tôi là người may mắn, còn người say rượu kia thì không.

– Tên khốn đó xứng đáng bị thế. Tyler gật đầu đồng ý, nhưng rồi anh nhớ ra là cảnh sát có nói người say rượu đó cũng có vợ và gia đình.

– Mọi người ở đâu rồi ạ.

– Những người đứng đầu Hội Đồng Liên Quân đang ở chỗ họ ở thường khi – à, chỗ thường khi như mọi ngày trong tuần, không phải thứ 7 – các cuộc họp về thông tin tình báo. Họ sẽ tạm dừng trong vài phút nữa. Vậy, cậu đang dạy kỹ thuật ở Annapolis hử?

– Vâng thưa ngài. Tôi cũng có bằng tiến sĩ kỹ thuật.

– Gọi tôi là Ed thôi thuyền trưởng, và sáng nay anh sẽ nói cho chúng tôi biết cách giữ lại cái con tàu ngầm Nga đang đào thoát ấy hả?

– Vâng thưa ngài, là Ed.

– Hãy nói với tôi về nó, à nhưng trước hết uống cà phê đã nhé.

Hai người đi đến chiếc bàn trong góc có cà phê và bánh ngọt. Harris lắng nghe chàng trai trẻ nói liền trong 5 phút, uống cà phê và anh vài chiếc bánh ngọt tráng mứt. Một người đàn ông như ông phải ăn nhiều mới được.

– Khốn khiếp thật. J – 3 thốt lên khi Tyler nói xong. Ông bước về phía bản đồ.

– thật thú vị. Ý tưởng của cậu phụ thuộc rất nhiều vào tay chơi của chúng ta. Vậy là chúng ta phải chơi một trò lừa để họ không biết chúng ta đang ở đâu. Cậu nói chiếc tàu ngầm này đang ở đây hả? Ông chỉ trên bản đồ.

– Vâng, thưa tướng quân. Vấn đề là xem cách họ đang vận hành, chúng ta có thể làm điều đó ở vùng xa hơn một chút so với phạm vi hoạt động của họ…

– Và làm một xào bài đôi. Tôi thích nó. Tôi thích nó. Đúng, rất thích, nhưng Dan Foster sẽ không thích mất một trong số tàu ngầm của chúng ta.

– Tôi nghĩ điều đó xứng đáng.

– tôi cũng nghĩ vậy. Harris đồng ý.

– Nhưng nó không phải tàu của tôi. Và sau những gì chúng ta làm thì chúng ta sẽ dấu nó ở đâu – khi có nó?

– Tướng quân, có rất nhiều nơi ngay ở đây trên Vịnh Chesapeake Bay. Còn có vịnh nước sâu ở York River và một chỗ khác ở Patuxent. Cả hai nơi này đều được đánh dấu Keep Out (Tránh Xa) trên bản đồ. Nhưng lại là một nơi rất tốt cho tàu ngầm. Chúng sẽ trở nên vô hình ở đó. Chỉ cần tìm một nơi nước sâu và đổ đầy nước vào các két nước. Tất nhiên, đây là phương pháp tạm thời, về lâu dài thì chúng ta có thể quy hoạch Truk hoặc Kwajalein ở Thái Bình Dương cho nó. Nơi đó cách xa những nơi khác, an toàn và đáng tin cậy.

– Và Liên Xô sẽ không bao giờ chú ý đến việc chúng ta đột ngột cử tiếp tế cho một con tàu ngầm cùng 300 kỹ thuật viên tàu ngầm sao? Đó là chưa kể những quần đảo đó không phải là lãnh thổ Hoa Kỳ, nhờ không?

Tyler không nghĩ người đàn ông này hỏi câu ngốc thế.

– Thì sao ạ? Ngay cả khi họ phát hiện 1 vài tháng sau đó thì có vấn đề gì? Họ định làm gì? Thông báo cho cả thế giới chắc? Tôi không nghĩ họ sẽ làm vậy. Vào thời điểm đó thì chúng ta sẽ có mọi thông tin cần thiết rồi, và chúng ta có thể sắp xếp cho các sĩ quan đào tẩu một cuộc họp báo hoành tráng. Điều này sẽ khiến Liên Xô trông như thế nào? Dù sao thì chúng ta cũng có nó một thời gian rồi, chúng ta cũng tháo dỡ nó ra thôi. Lò phản ứng trên tàu ngầm có thể đưa đến Idaho thử nghiệm. Tên lửa và đầu đạn đã được gỡ ra. Các thiết bị điện tử thì đưa đến California kiểm tra và CIA, NSA và hải quân đều thích tập trung hết sức để khám phá bí mật. Thân tàu rỗng thì sẽ chìm ở độ sâu lý tưởng, không bằng chứng. Chúng ta không cần phải giữ bí mật mãi mãi, chỉ cần trong vài tháng thôi .

Harris đặt cốc cà phê xuống.

– Tha lỗi cho tôi vì vừa rồi hơi thiếu hiểu biết chút. Tôi thấy cậu đã nghĩ kỹ về giải pháp này. OK, tôi thấy nó đáng để xem xét kỹ lưỡng. Điều này có nghĩa là chúng ta cần sự phối hợp tác chiến của nhiều bộ ban ngành nhưng không ảnh hưởng đến những gì đang thực hiện. OK, tôi sẽ bỏ phiếu ủng hộ nó.

3 phút sau, các tướng lãnh của Bộ Tham Mưu liên Quân, Tyler chưa bao giờ nhìn thấy nhiều ngôi sao trong một phòng đến thế.

– Cậu muốn gặp tất cả mọi người không Eddie? Hilton hỏi.

– Vâng thưa tướng quân. Đây là Tiến sĩ, thuyền trưởng Tyler. đô đốc Foster là người đầu tiên bước đến bắt tay.

– Cậu đã mang đến dữ liệu hoạt động của Tháng mười đỏ mà chúng tôi đang rất cần. Làm tốt lắm, trung tá.

– Tiến sĩ Tyler nghĩ rằng chúng ta có thể giữ được chiếc tàu ngầm này nếu lấy được. Harris trống không.

– và cậu ấy cho rằng cậu có có cách làm được.

– chẳng phải đã bàn đến giải pháp giết hết thủy thủ đoàn rồi sao. Chỉ huy trưởng Maxell nói.

– Tổng thống sẽ không cho phép.

– Thưa các ngài, sẽ thế nào nếu tôi nói rằng có một cách đưa các thủy thủ về nhà mà họ không biết rằng chúng ta đã lấy được tàu ngầm đó? Đó là vấn đề cần giải quyết mà, đúng không? Chúng ta phải gửi thủy thủ đoàn về với Đất Mẹ Nga của họ, và giờ chúng ta có cách để giải quyết cả hai vấn đề. Câu hỏi còn lại là chúng ta sẽ dấu nó ở đâu?

– Chúng tôi đang nghe đây. Hilton nói một cách không thể tin được.

– Vâng, thưa ngài, chúng ta sẽ phải làm điều này thật nhanh để sắp xếp mọi thứ vào đúng vị trí. Chúng ta cần gọi AVALON từ Bờ Tây về. MYSTIC sẽ được cho lên tàu Pigeon ở Charleston. Chúng ta cần cả 2 tàu này, và chúng ta cũng cần một tàu ngầm tấn công loại cũ, sẽ cố gắng không sử dụng đến nhưng vẫn cần. Đó là phần cứng Vấn đề mấu chốt là thời điểm…và chúng ta phải tìm được nó. Có lẽ đó là phần khó nhất.

– Có thể không phải khó nhất nữa. Foster nói.

– Đô đốc Gallery báo cáo sáng nay là DALLAS đang trên đường đuổi theo nó. Ông ấy có nói về đặc tính kỹ thuật của con tàu tương tự như trong mô hình kỹ thuật của anh. Tiếp tục đi.

Tyler giải thích. Mất thêm 10 phút nữa để anh trả lời các câu hỏi và sử dụng bản đồ để vẽ mối quan hệ giữa không gian và thời gian. Khi anh kết thúc, tướng Barnes gọi ngay cho Chỉ huy trưởng Ban chỉ huy không vận quân sự. Foster thì rời khỏi phòng để gọi về Norfolk và Hilton thì vội vã đến Nhà Trắng.

Tàu Tháng mười đỏ.

Trừ các sỹ quan trực, tất cả sĩ quan khác đều đến Phòng họp sĩ quan. Trên bàn có mấy bình trà nhưng không có ai sờ đến, Cửa phòng lại bị khóa lại.

– Các đồng chí. Petrov báo cáo.

– Bộ huy hiệu thứ hai cũng bị nhiễm xạ, nó còn nghiêm trọng hơn bộ đầu tiên.

Remius nhận thấy Petrov đang bối rối. Đây không phải là bộ huy hiệu đầu tiên hay thứ hai bị nhiễm xạ mà thực ra nó là bộ thứ ba và thứ tư từ khi ra khơi. Ông đã không sai lầm khi chọn bác sĩ quân y cho tàu mình.

– Mấy thứ huy hiệu tồi tệ. Melekhin gầm gừ.

– Mấy tên khốn lừa đảo ở Severomorsk – có khi lại là gián điệp của đế quốc đang chơi trò bẫy chúng ta. Nếu tôi bắt được mấy đứa đó, tôi sẽ tự tay giết chúng – bất kể là ai! Đúng là hành động phản quốc.

– Mặc dù các hướng dẫn chỉ ra mức phóng xạ ở phạm vi an toàn. Petrov lưu ý.

– nhưng theo quy định tôi vẫn cần phải báo cáo vấn đề này.

– Đồng chí đã làm đúng quy định, đồng chí quân y, chúng tôi hoàn toàn biết đồng chí đã làm đúng. Ramius nói.

– và bây giờ theo quy định thì chúng ta phải kiểm tra lại lần nữa. Melekhin, tôi muốn anh và Borodin đích thân kiểm tra lại. Trước hết, hãy kiểm tra các dụng cụ chụp X – quang. Nếu mọi thứ vẫn bình thường thì chúng ta có thể chắc chắn các huy hiệu có vấn đề – hoặc làm giả. Nếu đúng vậy thì tôi phải viết báo cáo để ai đó sẽ phải trả giá. Đây cũng không phải lần đầu tiên công nhân xưởng đóng tàu say rượu bị cho đi trại cải tạo.

– Các đồng chí, theo tôi thì không có gì phải lo lắng. Nếu phóng xạ bị rò rỉ thì đồng chí Melekhin đã tìm ra từ vài ngày trước. Vì vậy, chúng ta vẫn cứ làm việc như bình thường thôi.

Nửa giờ sau họ lại quay trở lại họp ở phòng họp sĩ quan, điều này khiến đám thủy thủ chú ý và bắt đầu xì xào.

– Các đồng chí. Melekhin thông báo.

– Chúng ta có vấn đề lớn.

Các sĩ quan, đặc biệt là các sĩ quan trẻ, tái hết cả mặt. Đặt trên bàn một cái máy đo bức xạ hạt nhân Geiger đã bị tháo dỡ. Bên cạnh đó là một máy dò bức xạ được tháo ra khỏi vách ngăn của khoang lò phản ứng, và nắp kiểm tra của máy dò đã được tháo ra.

– Kẻ phá hoại. Melekhin rít lên. Câu này đủ khiến cho gan ruột của bất kỳ người dân Liên Xô nào sôi lên. Căn phòng im lặng chết người và Ramius nhận thấy Svyadov đang cố kiểm soát nét mặt của mình.

– Các đồng chí, về khía cạnh kỹ thuật thì những máy đo này khá đơn giản. Mọi người đều biết bộ máy đo này có cài 10 mức độ khác nhau. Từ 10 dải đo độ nhạy này, chúng ta có thể chọn sử dụng dụng cụ để phát hiện rò rỉ từ mức độ nhỏ đến mức độ nghiêm trọng. Trong quá trình sử dụng, chúng ta có thể vặn nút chọn này để tăng 1 trong 10 giá trị điện trở. Một đứa trẻ cũng có thể thiết kế, bảo trì và sửa chữa cái này. Viên sỹ sư trưởng gõ vào phía dưới của nút quay số.

– Trong trường hợp này, bất kỳ điện trở nào cũng có thể được tháo ra và hàn lại. Giá trị điện trở của bánh rang từ một đến tám là như nhau. Tất cả các máy đo bức xạ đều được kiểm định bởi cùng một kỹ sư xưởng đóng tàu 3 ngày trước khi ra khơi. Đây là báo cáo kiểm định của anh ấy. Melekhin ném báo cáo lên bàn kiểm tra một cách khinh thường.

– Hoặc là hắn ta hoặc là một tên gián điệp khác đã phá hoại cái máy đo này và tất cả các máy đo khác tôi dùng kiểm tra. Chắc chắn phải là một người có tay nghề cao mới có thể làm được điều đó trong hơn một giờ đồng hồ Còn những dụng cụ đo này. viên kỹ sư lật máy dò.

– Các anh nhìn xem, chỉ còn mạch điện kiểm tra còn nguyên vẹn, tất cả thành phần điện tử khác đều bị tháo ra và các dây được kết nối lại Cái này đã được dỡ ra khỏi vách ngăn khoang trước bởi tôi và Borodin. Đây là công việc đòi hỏi kỹ năng, không phải mấy tay mơ làm được. Tôi tin rằng có một điệp viên của bọn đế quốc đang phá hoại tàu chúng ta. Đầu tiên hắn muốn vô hiệu hóa tất cả các thiết bị đo phóng xạ, sau đó có thể hắn sẽ tạo ra mộ lỗ rò rỉ mức thấp trong ống dẫn nhiệt. Rõ ràng là, thưa các đồng chí, đồng chí Petrov đã đúng. Có lẽ có một vụ rò rỉ hạt nhân trên tàu chúng ta. Tôi xin lỗi, bác sĩ.

Petrov gật đầu lia lịa, không khó để anh ta chấp nhận kiểu khen ngợi này.

– Vậy toàn bộ con tàu đã bị nhiễm xạ à, đồng chí Petrov? Ramius hỏi.

– Những người bị nhiễm xạ nghiêm trọng nhất là các kỹ sư, tất nhiên. Chỉ số tối đa là 50 rads đối với đồng chí Melekhin và Svyadov. Các thủy thủ phòng máy khác có chỉ số từ 20 đến 45 rads. Càng gần mũi thuyền thì chỉ số càng nhỏ. Thủy thủ ngư lôi chỉ khoảng 5 rads, còn lại ít hơn. Ngoại trừ bộ phận máy thì bức xạ các sĩ quan khác đều từ 10 đến 25 rads. Petrov dừng lại, tự nhủ phải lạc quan hơn với tình hình.

– Các đồng chí, đây cũng không phải điều chết người gì. Trên thực tế, một người tiếp xúc với 100 rads thì các chức năng trong cơ thể cũng không bị ảnh hưởng trong tương lai gần. Thậm chí vài trăm rads cũng không chết. Hiện tại chúng ta đang phải đối mặt với vấn đề rất nghiêm trọng nhưng vẫn chưa đến thời khắc sinh tử.

– Melekhin? Thuyền trưởng hỏi.

– Đây là phòng máy do tôi quản lý, tôi xin nhận trách nhiệm. Chúng tôi không biết có vụ rò rỉ này. Huy hiệu vẫn có thể bị lỗi hoặc phá hoại. Đó có thể là thủ đoạn tâm lý xấu xa do kẻ thù chính chơi chúng ta để làm tổn hại tinh thần. Borodin sẽ hỗ trợ tôi. Chúng tôi sẽ đích thân sử lại những máy đo này và kiểm tra kỹ lưỡng lò phản ứng. Tôi đã quá già để có con. Ngay lúc này, tôi đề nghị chúng ta tạm tắt lò phản ứng và chuyển qua sử dụng pin. Việc kiểm tra sẽ kéo dài nhiều nhất khoảng 4 giờ. Tôi cũng đề nghị chúng ta giảm đồng hồ lò phản ứng xuống 2 giờ. Thuyền trưởng anh có đồng ý không?

– Chắc chắn đồng ý rồi, đồng chí. Tôi biết không có gì trong tay mà anh không sửa được cả.

– Xin lỗi thưa đồng chí thuyền trưởng. Ivanov đứng dậy nói.

– Chúng ta có nên báo cáo vụ nay cho Ban chỉ huy hạm đội?

– Theo lệnh, không ai được phép phá vỡ sự im lặng của radio. Ramius nói.

– Nếu bọn đế quốc có thể phá hoại thiết bị của chúng ta…chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng biết lệnh của chúng ta và đang cố buộc chúng ta phải sử dụng radio để xác định vị trí con tàu? Borodin hỏi.

– Cũng là một khả năng. Ramius trả lời.

– Trước hết chúng ta phải xác định xem có sự cố hay không rồi mới ước tính được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Các đồng chí, chúng ta có một đội ngũ thủy thủ đoàn giỏi và các các sĩ quan giỏi nhất trong hạm đội. Chúng ta không chỉ tìm ra vấn đề mà còn vượt qua khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ. Chúng ta có một cái hẹn ở Cuba và sẽ đến hẹn đúng giờ.

– để âm mưu của bọn đế quốc xuống địa ngục đi.

– Nói hay lắm. Melekhin nói.

– Các đồng chí, chúng ta sẽ phải giữ bí mật này. Không có lý gì để cho thủy thủ biết những chuyện vốn không tồn tại. Thậm chí nếu có thì chúng ta cũng tự mình giải quyết được. Ramius tuyên bố kết thúc buổi họp.

Petrov trông không chắc chắn lắm, còn Svyadov thì cố giữ cho tay không run. Anh có người anh yêu ở nhà và một ngày nào đó muốn có con. Viên trung úy trẻ được đào tạo bài bản để hiểu tường tận về lò phản ứng và biết rõ nếu không kiểm soát được rò rỉ thì hậu quả không tưởng sẽ xảy đến. Anh biết rằng hầu hết các phương pháp xử lý các vấn đề lò phản ứng hạt nhân đều do các sĩ quan trong phòng này viết, nên có chút nhẹ nhõm Dù vậy thứ ăn mòn cơ thể người ta là vô hình, không chạm tay hay sờ tới được và chả người có đầu óc nào vui với điều đó.

Cuộc họp đã kết thúc. Melekhin và Borodin đi bộ đến kho kỹ thuật của đuôi tàu. Một nhân viên kỹ thuật bảo hành đi theo để lấy phụ tùng thay thế. Cậu để ý thấy hai sĩ quan đang đọc sách hướng dẫn bảo trì máy dò bức xạ. Một giờ sau anh nghỉ ca, tất cả các thủy thủ đều biết rằng lò phản ứng sắp lại dừng hoạt động. Viên thủy thủ phụ trách bảo trì và bạn cùng phòng là một thợ sửa chữa tên lửa. Cùng nhau họ thảo luận nguyên nhân phải sửa chữa nửa tá máy đo bức xạ Geiger và các thiết bị khác, cuối cùng họ kết luận thông tin rò rỉ bức xạ là chính xác.

Viên phụ trách thủy thủ boong tàu ngầm (bosun) lắng nghe cuộc thảo luận và ngồi ngẫm nghĩ về nó. Anh đã làm việc trên tàu ngầm hạt nhân hơn 10 năm. Là giáo dân nên anh không được giáo dục và đào tạo chính quy, luôn cho rằng quá trình phản ứng của lò hạt nhân giống như một phép thuật. Nhưng sau nhiều năm làm việc trên tàu, thì làm gì anh không nó chẳng tốt đẹp gì. Giờ thì anh tự hỏi liệu con quỷ anh chưa bao giờ nhìn thấy có phải đang ở trong cái thùng sắt đó không – và nó đang sắp sửa thoát ra? Khoảng 2 giờ sau thì toàn bộ thủy thủy đều biết có chuyện gì đó sáng xảy ra và các sĩ quan vẫn chưa tìm được cách nào giải quyết.

Người lính nấu ăn mang thức ăn đến từ khoang tàu đến cho các thủy thủ đang làm việc ở mũi tàu rồi nán lại lâu nhất có thể. Ramius nhận thấy những người đang đứng canh ở phòng điều khiển di chuyển nhiều hơn bình thường, ai cũng mong chờ được thay ca trực.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 01 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 02 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 03 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 04 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 05 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 06 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 07 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 08 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 09 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 10 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 11 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 12 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 13 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 14 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 15 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 16 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 17 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 18 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 19 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 20 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 21 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 22 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 23 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 24 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 25 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 26 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 27 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 28 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 29 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 30 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 31 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 32 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, chương 33 tại đây.

Đọc Cuộc săn lùng tàu tháng 10 đỏ, toàn tập tại đây.

nhavantuonglai

Share:
Quay lại.

Có thể bạn chưa đọc

Xem tất cả »

Liên lạc trao đổi

Liên lạc thông qua Instagram

Thông qua Instagram, bạn có thể trao đổi trực tiếp và tức thời, cũng như cập nhật những thông tin mới nhất từ nhavantuonglai.

Tức thời

Bạn có thể gửi và nhận tin nhắn nhanh chóng, trực tiếp, giúp những vấn đề cá nhân của bạn được giải quyết tức thời và hiệu quả hơn.

Thân thiện

Vì tính chất là kênh liên lạc nhanh, nên bạn có thể bỏ qua những nghi thức giao tiếp thông thường, chỉ cần lịch sự và tôn trọng thì sẽ nhận được sự phản hồi đầy thân thiện, thoải mái từ tác giả.

Trao đổi trên email

Thông qua email cá nhân, bạn có thể trao đổi thỏa thuận hợp tác, kết nối chuyên sâu và mang tính chuyên nghiệp.

Tin cậy

Trong một số trường hợp, email được dùng như một tài liệu pháp lý, chính vì vậy mà bạn có thể an tâm và tin cậy khi trao đổi với tác giả thông qua email.

Chuyên nghiệp

Cấu trúc của email đặt tính chuyên nghiệp lên hàng đầu, nên những thông tin, nội dung được viết trong email từ tác giả sẽ luôn đảm bảo điều này ở mức cao nhất.